beoandlun
Active Member
TríchNGHỆ THUẬT NGÔN TỪ VIỆT NAM
Tôi yêu tiếng nước tôi từ khi mới ra đời, người ơi
Mẹ hiền ru những câu xa vời
À à ơi ! Tiếng ru muôn đời
Tiếng nước tôi ! Bốn ngàn năm ròng rã buồn vui
Khóc cười theo mệnh nước nổi trôi, nước ơiPhạm Duy (Tình ca, 1953)
Đã từ rất lâu rồi, tiếng việt là một nét đẹp riêng, mang bản sắc riêng của người Việt Nam. Hôm nay, học quân sự bài Chiến lược "diễn biến hòa bình", Lúc thầy nói đến phần văn hóa ngày càng bị mai một mà thế vào đó là những văn hóa và lối sống tự do của phương tây Lớp trẻ hiện nay hầu như không biết giữ gìn cái nét đẹp đó.Bản chất con người chỉ bộc lộ ra trong giao tiếp. Chữ "nhân" với nghĩa là "tính người" bao gồm chữ "nhị" và bộ "nhân đứng" - tính người bộc lộ trong quan hệ giữa hai người. Với tư cách là công cụ của giao tiếp, ngôn ngữ nói chung và ngôn từ tiếng Việt nói riêng chịu sự chi phối to lớn của văn hoá giao tiếp của người Việt, vì thế một sự tìm hiểu về nghệ thuật ngôn từ Việt Nam rất cần chú ý đến văn hoá giao tiếp.Trước hết, xét về thái độ của người Việt Nam đối với việc giao tiếp, có thể thấy được đặc điểm của người Việt Nam là vừa thích giao tiếp, lại vừa rất rụt rè. Vì coi trọng giao tiếp cho nên người Việt Nam rất Thích Giao Tiếp. Việc thích giao tiếp này thể hiện chủ yếu ở hai điểm : thích thăm viếng, tính hiếu khách. Đồng thời với việc thích giao tiếp, người Việt Nam lại có một đặc tính hầu như ngược lại là rất rụt rè - điều mà những người quan sát nước ngoài rất hay nhắc đến. Sự tồn tại đồng thời hai tính cách trái ngược nhau (tính thích giao tiếp và tính rụt rè ) này bắt nguồn từ hai đặc tính cơ bản của làng xã Việt Nam là tính cộng đồng và tính tự trị :Đúng là người Việt Nam xởi lởi, rất thích giao tiếp, nhưng đó là khi thấy mình đang ở trong phạm vi của cộng đồng quen thuộc, nơi tính cộng đồng (liên kết) ngự trị. Còn khi đã vượt ra khỏi phạm vi của cộng đồng, trước những người lạ, nơi tính tự trị phát huy tác dụng thì người Việt Nam, ngược lại, lại tỏ ra rụt rè. Hai tính cách tưởng như trái ngược nhau ấy không hề mâu thuẫn với nhau vì chúng bộc lộ trong những môi trường khác nhau, chúng chính là hai mặt của cùng một bản chất, là biểu hiện cách ứng xử linh hoạt của người Việt Nam.
Và nhiều nhiều chỗ khác... như trong các bài hát cũng vậy, một đoạn mượt mà tiếng việt đang hay thì chêm ngay một đoạn tiếng anh, có bài lại lẫn cả tiếng hoa. Khiến người nghe cảm thấy rất bức xúc
Vậy đấy! Mình không đồng ý với cách suy nghĩ của một số bạn trẻ hiện nay nên mở topic này cho mọi người thảo luận. Nói về những nét đẹp của ngôn ngữ Việt Nam (có thể các thứ khác thuộc văn hoa Việt Nam).Tính cộng đồng còn khiến cho người Việt Nam, dưới gốc độ chủ thể giao tiếp, có đặc điểm là trọng danh dự : Tốt danh hơn lành áo; Đói cho sạch rách cho thơm; Trâu chết để da, người ta chết để tiếng. Danh dự được người Việt Nam gắn với năng lực giao tiếp : Lời nói ra để lại dấu vết, tạo thành tiếng tăm, nó được truyền đến tai nhiều người, tạo nên tai tiếng. Không phải ngẫu nhiên mà từ "tiếng" trong tiếng Việt, từ nghĩa ban đầu là "ngôn ngữ" (vd : tiếng Việt ),
Theo bạn thì ở lứa tuổi mình thì nên làm những gì để giữ gìn những gì đẹp đẽ nhất của đất nước mà chúng ta đang nắm giữ??? Để cho con cháu nhiều nhiều đời sau vẫn mãi tự hạo về truyền thống văn hóa dân tộc ta