[Title] Nấu ăn với Rin.
[Author] Sei_kun bên VNS
[Disclamer của Author ] Các vocaloid character đều thuộc quyền sở hữu của tớ (trong mơ).
[Category]Humor.
[Rating]K+
[Status]One shot. Completed.
[Summary của author] một khi Rin trổ tài nấu ăn và có sự tham gia của mọi người vào phút cuối.
[Note của author ]-Cái này tớ viết lâu rồi , giờ tự dưng lục ra lại .
-Shô hàng nửa đêm aka gần sáng đây *múa *
[Warning của Author]
mọi suy nghĩ trong fic đều là của Len.
Original Link : http://vnsharing.net/forum/showthread.php?t=170957
Ngày...tháng...năm...
Được viết dưới góc nhìn của Len...
Nấu ăn với Rin...
Tất cả chúng ta sẽ chết . Chỉ còn phụ thuộc chết sớm hay muộn . Thôi thì thà chết ngay bây giờ còn hơn.
Ý tôi là , cứ nhìn cái-thứ-đó xem ! À, rồi, ok,thì tôi công nhận là trông nó ngon thật , nhưng bạn biết Rin đã cho gì vào món súp đáng-lý-ra-phải-là-nấm không ? Có thể bạn sẽ nghĩ là “quýt “ nhưng thực chất lại là...
Kem.
--- kết thúc phần ghi chú của Len---
-Thôi nào mọi người , nó không tệ đến thế đâu, đây là dành cho Kaito , anh ấy thích kem mà ,ảnh chắc chắn sẽ thích khi thưởng thức nó sau khi về nhà . Còn bây giờ, mọi người ăn thử súp em làm nhé ! - Rin cười nói 1 cách nhiệt tình.
Len quay sang Miku.
Một gương mặt tái xanh đang chờ đợi cái chết …
Vâng, đấy là chuyện đương nhiên . Rin nấu mà.
Kaito đã sang Mỹ 2 năm trước để “luyện giọng “ hay là làm gì đấy đại khái như vậy .Gần đây anh ấy gửi mail về , bảo là chiều nay sẽ về . Nên mọi người lên kế hoạch tổ chức một bữa tiệc với những món ăn ưa thích của ảnh . Mọi người đều rất vui vẻ . “Vui vẻ “ đó, hiểu không ?
-Len,em thử trước đi nhé ! Xong rồi nói chị nghe mùi vị nó có ngon không, thấy chị thương em không nào ? - Rin lầm bầm , và Len có thể cảm nhận được sự đe doạ trong lời nói đấy . Cô ấy cho vào bát những-thành-phần-mà-không-biết-nên-gọi-là-gì rồi tiếng đến chỗ Len với một nụ cười “toả nắng”.
Ai cứu tôi với.
Tôi còn quá trẻ để chết.
Tôi còn phải bảo vệ Rin .
-Hey,mọi người tính ăn mà không mời tôi sao ? Thiệt là tử tế quá đó nghen ! - một giọng nói quen thuộc vang lên từ đằng sau . Khi mọi người quay lưng lại ,Len liền thở phào một cách nhẹ nhõm .
-Hử, Gakupo ? Cậu nói cậu không đói bụng mà ? -Meiko lầm bầm,Len có thể nghe mùi rượu phả ra từ lời nói đó.
-Em cho gì vào món súp vậy ? - Gakupo tảng lờ Meiko ,tiến đến hỏi Rin.
-Ưm , nấm , quýt , nước...và vài thứ gia vị lặt vặt ! -Rin cười.
Không biết sau khi ăn món súp của cô em gái yêu quý nấu xong ,Kaito có lên cơn đau tim bất thần rồi lăn đùng ra chết không nữa …
-What ?! Sao lại không cho Cà tím vào ?! -Gakupo sốc.
Gakupo tiến đến tủ lạnh, lôi một thứ mà-không-cần-nhìn-cũng-biết ra. Vâng,là cà tím. Gakupo cho hết cả đống cà tím vào mà không cần cắt hay bỏ vỏ .
Tuyệt ! Sắp đến giờ tử rồi ..
-Cậu có chắc là cái mớ tóc tím lù xù kia không dính vô nồi súp chớ hả ?!- Meiko càu nhàu.
-Mái tóc tím xinh đẹp đầy quyến rũ của tui thì làm sao mà dính vô được hả cái bà nghiện rượu kia ?-anh đáp lại.
Len có thể nghe thấy tiếng gầm gừ của Meiko qua hơi rượu.
Không muốn cãi nhau mất thì giờ , Gakupo quay về phòng ,
Chết tới nơi rồi...
-Ne, chị thử đi nào Miku nee-chan ! - Rin quay sang nhìn Miku.
-Etou...nó..trông...ng...ngon thiệt đó..như..nhưng mà...A! Thiếu hành lá,phải có hành lá mới hoàn chỉnh được món súp,hành lá bổ dưỡng lắm đó ! - Miku chống chế.
Cứ tưởng mọi chuyện không thể tệ hơn...
-Nè mọi người,sao mình không cho vô nồi súp những gì mình thích nhỉ ? Thế thì sẽ dễ dàng hơn chứ ha ! Không thiếu thứ gì hết ! -Rin cười và đề nghị .
Len và Miku nhìn cái nồi...
Một lời đề nghị dễ thương hết sức...
-Tốt,chị cũng tính cho vào thêm ít sake ! -Meiko vừa nói vừa nháy mắt với Len.- Em cũng bỏ gì vô thêm đi chứ !
Tuyệt.
Nhưng Len đã thủ sẵn một thứ đặc biệt cho Kaito và chắc chắn là anh ấy sẽ thích nó.
Vì
Nó là thứ có thể ăn được.
<sau vài giờ>
-Yo,anh về rồi nè,mọi người nhớ anh nhiều không ? -Kaito cười hớn hở.
Anh bước vào bếp-à không,chính xác hơn là nơi đã từng được gọi là bếp vì đã bị cháy hết một nửa.
-Kai-nii chan, anh nếm thử cái này xem,kiệt tác của tụi em đó ,mất rất nhiều thời gian mới làm xong được đó. -Miku lên tiếng , và cười gượng.
Len ngồi xuống bên cạnh Rin,chăm chú theo dõi khi Miku đút thìa súp cho Kaito.
Xong.
Biểu cảm gương mặt thay đổi.
Kaito cười.
Hả,ảnh bị khùng rồi kìa ! Sao tự dưng ăn xong cười toe toét vậy hả chời !?
-Wow, ngon quá nha,tụi em cho gì vô súp mà ngon quá vậy !?-Kaito nói.
Len định đứng lên thì Meiko trườn tới.
-Nè,em cho gì vô súp vậy hả nhóc ? -Meiko hỏi, Rin dường như nghe được,cũng quay lại với bộ mặt tò mò chờ Len trả lời.
Well , ít ra thì, khẩu vị của Len cũng không tồi.
-...
-...
-... Chuối. Và vài cái vỏ chuối nữa .
Anh có thể cảm ơn em sau khi ăn xong đó Kaito,ít ra thì nguyên liệu của em có thể làm cho món súp trở nên ngon hơn.
Ít ra thì Kaito vẫn còn sống.
[Author] Sei_kun bên VNS
[Disclamer của Author ] Các vocaloid character đều thuộc quyền sở hữu của tớ (trong mơ).
[Category]Humor.
[Rating]K+
[Status]One shot. Completed.
[Summary của author] một khi Rin trổ tài nấu ăn và có sự tham gia của mọi người vào phút cuối.
[Note của author ]-Cái này tớ viết lâu rồi , giờ tự dưng lục ra lại .
-Shô hàng nửa đêm aka gần sáng đây *múa *
[Warning của Author]
mọi suy nghĩ trong fic đều là của Len.
Original Link : http://vnsharing.net/forum/showthread.php?t=170957
Ngày...tháng...năm...
Được viết dưới góc nhìn của Len...
Nấu ăn với Rin...
Tất cả chúng ta sẽ chết . Chỉ còn phụ thuộc chết sớm hay muộn . Thôi thì thà chết ngay bây giờ còn hơn.
Ý tôi là , cứ nhìn cái-thứ-đó xem ! À, rồi, ok,thì tôi công nhận là trông nó ngon thật , nhưng bạn biết Rin đã cho gì vào món súp đáng-lý-ra-phải-là-nấm không ? Có thể bạn sẽ nghĩ là “quýt “ nhưng thực chất lại là...
Kem.
--- kết thúc phần ghi chú của Len---
-Thôi nào mọi người , nó không tệ đến thế đâu, đây là dành cho Kaito , anh ấy thích kem mà ,ảnh chắc chắn sẽ thích khi thưởng thức nó sau khi về nhà . Còn bây giờ, mọi người ăn thử súp em làm nhé ! - Rin cười nói 1 cách nhiệt tình.
Len quay sang Miku.
Một gương mặt tái xanh đang chờ đợi cái chết …
Vâng, đấy là chuyện đương nhiên . Rin nấu mà.
Kaito đã sang Mỹ 2 năm trước để “luyện giọng “ hay là làm gì đấy đại khái như vậy .Gần đây anh ấy gửi mail về , bảo là chiều nay sẽ về . Nên mọi người lên kế hoạch tổ chức một bữa tiệc với những món ăn ưa thích của ảnh . Mọi người đều rất vui vẻ . “Vui vẻ “ đó, hiểu không ?
-Len,em thử trước đi nhé ! Xong rồi nói chị nghe mùi vị nó có ngon không, thấy chị thương em không nào ? - Rin lầm bầm , và Len có thể cảm nhận được sự đe doạ trong lời nói đấy . Cô ấy cho vào bát những-thành-phần-mà-không-biết-nên-gọi-là-gì rồi tiếng đến chỗ Len với một nụ cười “toả nắng”.
Ai cứu tôi với.
Tôi còn quá trẻ để chết.
Tôi còn phải bảo vệ Rin .
-Hey,mọi người tính ăn mà không mời tôi sao ? Thiệt là tử tế quá đó nghen ! - một giọng nói quen thuộc vang lên từ đằng sau . Khi mọi người quay lưng lại ,Len liền thở phào một cách nhẹ nhõm .
-Hử, Gakupo ? Cậu nói cậu không đói bụng mà ? -Meiko lầm bầm,Len có thể nghe mùi rượu phả ra từ lời nói đó.
-Em cho gì vào món súp vậy ? - Gakupo tảng lờ Meiko ,tiến đến hỏi Rin.
-Ưm , nấm , quýt , nước...và vài thứ gia vị lặt vặt ! -Rin cười.
Không biết sau khi ăn món súp của cô em gái yêu quý nấu xong ,Kaito có lên cơn đau tim bất thần rồi lăn đùng ra chết không nữa …
-What ?! Sao lại không cho Cà tím vào ?! -Gakupo sốc.
Gakupo tiến đến tủ lạnh, lôi một thứ mà-không-cần-nhìn-cũng-biết ra. Vâng,là cà tím. Gakupo cho hết cả đống cà tím vào mà không cần cắt hay bỏ vỏ .
Tuyệt ! Sắp đến giờ tử rồi ..
-Cậu có chắc là cái mớ tóc tím lù xù kia không dính vô nồi súp chớ hả ?!- Meiko càu nhàu.
-Mái tóc tím xinh đẹp đầy quyến rũ của tui thì làm sao mà dính vô được hả cái bà nghiện rượu kia ?-anh đáp lại.
Len có thể nghe thấy tiếng gầm gừ của Meiko qua hơi rượu.
Không muốn cãi nhau mất thì giờ , Gakupo quay về phòng ,
Chết tới nơi rồi...
-Ne, chị thử đi nào Miku nee-chan ! - Rin quay sang nhìn Miku.
-Etou...nó..trông...ng...ngon thiệt đó..như..nhưng mà...A! Thiếu hành lá,phải có hành lá mới hoàn chỉnh được món súp,hành lá bổ dưỡng lắm đó ! - Miku chống chế.
Cứ tưởng mọi chuyện không thể tệ hơn...
-Nè mọi người,sao mình không cho vô nồi súp những gì mình thích nhỉ ? Thế thì sẽ dễ dàng hơn chứ ha ! Không thiếu thứ gì hết ! -Rin cười và đề nghị .
Len và Miku nhìn cái nồi...
Một lời đề nghị dễ thương hết sức...
-Tốt,chị cũng tính cho vào thêm ít sake ! -Meiko vừa nói vừa nháy mắt với Len.- Em cũng bỏ gì vô thêm đi chứ !
Tuyệt.
Nhưng Len đã thủ sẵn một thứ đặc biệt cho Kaito và chắc chắn là anh ấy sẽ thích nó.
Vì
Nó là thứ có thể ăn được.
<sau vài giờ>
-Yo,anh về rồi nè,mọi người nhớ anh nhiều không ? -Kaito cười hớn hở.
Anh bước vào bếp-à không,chính xác hơn là nơi đã từng được gọi là bếp vì đã bị cháy hết một nửa.
-Kai-nii chan, anh nếm thử cái này xem,kiệt tác của tụi em đó ,mất rất nhiều thời gian mới làm xong được đó. -Miku lên tiếng , và cười gượng.
Len ngồi xuống bên cạnh Rin,chăm chú theo dõi khi Miku đút thìa súp cho Kaito.
Xong.
Biểu cảm gương mặt thay đổi.
Kaito cười.
Hả,ảnh bị khùng rồi kìa ! Sao tự dưng ăn xong cười toe toét vậy hả chời !?
-Wow, ngon quá nha,tụi em cho gì vô súp mà ngon quá vậy !?-Kaito nói.
Len định đứng lên thì Meiko trườn tới.
-Nè,em cho gì vô súp vậy hả nhóc ? -Meiko hỏi, Rin dường như nghe được,cũng quay lại với bộ mặt tò mò chờ Len trả lời.
Well , ít ra thì, khẩu vị của Len cũng không tồi.
-...
-...
-... Chuối. Và vài cái vỏ chuối nữa .
Anh có thể cảm ơn em sau khi ăn xong đó Kaito,ít ra thì nguyên liệu của em có thể làm cho món súp trở nên ngon hơn.
Ít ra thì Kaito vẫn còn sống.