"Sao nói dối anh?"

nano

New Member
Cuối tuần, xui xẻo thế nào mà hai cái hẹn lại đụng nhau ầm ầm. Sinh nhật của nhỏ bạn thân và kỷ niệm một năm quen nhau với anh
doi3.jpg
Nó ngồi đắn đo suy nghĩ mà toát cả mồ hôi, đi với anh thì bạn bè sẽ bảo nó có bồ quên bạn, đi với bạn thì anh sẽ nói nó ham vui quên bồ. Nhưng đành vậy, ngày nào cũng đi với anh, ngày nào cũng là ngày tình yêu đấy thôi. Nhỏ bạn tròn 18 tuổi, cái tuổi đẹp ngất ngây như thế mà không cùng chung vui với nó thì thật là đáng tội!

Vậy là nó cáo bệnh với anh, và tung tăng hàng quán với hội bạn. Tức một nỗi, nhỏ bạn không những không cảm động lấy một câu mà còn trách móc nó: "Mày ngốc thế! Sao không chia giờ ra mà đi. Hoặc là cứ nói thẳng với anh ấy, anh ấy sẽ chẳng buồn khi biết mày đã thành thật hơn là phải nói dối anh ấy như thế!"

Nó mặc kệ, nói dối mà không để bị phát hiện thì chẳng có gì là sai cả. Tối hôm đó, nó online, anh nhảy vào Buzz. Trò chuyện hồi lâu, anh bảo nó chờ anh một tẹo để anh đi mua đồ. Trong lúc chờ đợi, nó ngả lưng ra giường và.. đánh một giấc đến sáng. Quên mất việc dặn dò đám bạn thân nếu anh có hỏi thì không được khai rằng hôm nay nó đã đi chơi chứ chẳng bệnh tật gì cả.

Mở mắt tỉnh dậy, tin nhắn trên màn hình di động làm nó thót tim :"Sao noi doi anh?". Thôi chết! Anh hỏi tại sao mình lại nói dối anh. Lũ quỷ, chúng nó đã khai báo tất cả rồi!- Nó vò đầu bứt tóc. Tiếng anh gọi cửa, nó đành lù đù như con gà rù bước ra phía cổng. Trong đầu là vô số câu xin lỗi và tự kiểm điểm cũng như hứa danh dự về sau không tái phạm nữa.

- Hay quá nhỉ?- Anh nhíu mày, khoanh tay trước ngực
- Em xin lỗi.. Em..
- Sao nói đợi anh? - Anh chặn ngang hông lời xin lỗi của nó và cười mỉm- Đợi gì mà lăn đùng ra ngủ thế hả?

Nó ngẩng cổ thở phào, người nó bây giờ tựa hồ như mây. Nhẹ tênh

 
Top