Quỷ Diện
New Member
Truyện chưa có tên, đợi viết xong tác giả (Qủy Diện) sẽ đặt tên sau. Tạm gọi là truyện dài kỳ vì nó có nhiều kỳ. Nhiều là không biết bao nhiêu bởi hiện tại tác giả chỉ mới sáng tác ra có 1 kỳ đầu tiên ^_^. Và không biết là lúc nào sẽ tiếp kỳ thứ hai, mà cũng không biết khi nào nó kết thúc. Có thể là 1 kỳ xong rồi kết thúc cũng nên, cũng có thể là vài ngàn kỳ... Tuỳ theo điều kiện và hứng thú của tác giả thôi. Ai có đọc mà bị gì thì ráng mà chịu, tác giả không chịu trách nhiệm.
Chú ý: Nghiêm cấm in sao dưới mọi hình thức.
Muốn đem đăng ở đâu đó hay đưa cho ai đó đọc, hoặc làm gì đó phải xin phép tác giả rõ ràng, đàng hoàng. Có thể liên lạc với tác giả qua email: [email protected] hoặc nick Y!M pskylark để xin phép.
Mọi hành vi sao chép khi chưa được phép đều vi phạm bản quyền tác giả.
Quỷ Diện kính bút.
Bây giờ xin mời mọi người thưởng thức kỳ đầu tiên của tác phẩm kinh điển của thế giới. Tạm gọi là "Truyện dài kỳ..." (mai mốt đặt tên sau).
Chú ý tiếp: ai mà chê thì "chém" nhẹ tay giùm tại điểm văn cao nhất của Quỷ Diện có 5 điểm hà, ai khen cứ việc tâng bốc hết cỡ nhé. Ai mà lộn xộn coi chừng tác giả nhát ma đó.
Truyện dài kỳ...
Kỳ I:
Vì tình hại cả bạn thân
Thân mang tiếng xấu xa gần chọc quê!
Một buổi chiều, à mà chưa chiều lắm - chỉ mới là quá trưa một tí thôi hà, tháng tám ở thành phố Hồ Chí Minh, đang là mùa hè nên trời nóng lắm, phải nói là ngoài những ngày mưa ra thì ở thành phố Hồ Chí Minh mà vào mùa hè là con người ta cứ như chảy cả mỡ ra nếu không có cái quạt hay máy lạnh vậy. Trời thì nắng chang chang, nhìn lên trời từng đám mây bay ngang nhưng ánh nắng vẫn cứ như là muốn thiêu đốt cả thành phố vậy. Ngoài đường cũng chỉ có lơ thơ vài chiếc xe qua lại, trên vỉa hè thì hầu như chẳng có mấy ai đi dưới cái nắng chói chang của chiều hè thành phố. Ở cách chỗ tác giả đứng không xa lắm có một đôi trai gái tuổi học trò vừa đi tới vừa nói chuyện. Cô gái có gương mặt khả ái, mặc một cái áo màu tím và một cái quần Jean màu xanh (trời nóng mà mặc đồ kiểu đó đúng là thảm họa), tóc cô dài quá vai một tí được cột lại phía sau như cái đuôi gà trông rất nhí nhảnh và dễ thương. Chàng trai thì mặc một cái áo thun màu cà phê sữa (mà cà phê nhiều hơn là sữa) và một cái quần tây đen, trên đầu đội một cái nón lưỡi trai màu trắng. Cả hai đều là bạn thân của nhau từ lúc còn bé tí, phải nói là từ lúc sinh ra đã là bạn của nhau rồi. Nhà hai người ở sát cạnh nhau, lúc mới xây lên thì cách nhau một khoảng đất chừng bốn mét có xây rào ngăn cách nhưng từ lúc đôi bạn này được sinh ra thì cái khoảng đất đó trở thành chung của hai nhà, và là nơi vui chơi của cả hai từ thời con nít. Điều đặc biệt là cả hai người có cùng ngày tháng năm sinh, nên từ nhỏ đã rất thân thiết với nhau. Dưới cái nắng oi bức, mồ hôi trên mặt cô gái đã nhỏ xuống từng giọt,mồ hôi ướt đẫm cả một vạt áo ở lưng, cô gái nhăn mặt nói.
--- Gớm, nóng gì mà nóng muốn chảy mỡ luôn ấy, sao ông trời không đổ xuống vài giọt mưa cho tui nhờ?
Chàng trai nghe cô gái than thì mỉm cười mà nói:
--- Mụ mà than nóng à? Coi bộ chiều nay trời có bão lớn đấy.
--- Này, ông đừng có mà nói kháy nhau nha. Trời này mà không thấy nóng họa chăng chỉ có ngồi phòng máy lạnh hay ngồi cà phê vườn thôi.
--- Thôi đi mụ, muốn vào quán uống nước thì nói đại cho rồi, bày đặt quanh co. Mà đi uống nước với mụ hao tài lắm >_<.
Bị chàng trai đoán ra được ý đồ của mình, cô gái tươi cười liếc chàng trai một cái:
--- Cái gì mà hao tài, đi với con gái mà cứ tiền nong hoài coi chừng ế à.
--- Tui có ế thì cũng chẳng thèm tán mụ đâu mà mụ lo hão. Muốn chọn quán nước nào cứ chọn đi, nói trước phần ai nấy trả à.
--- Xí, tưởng tui thích ông lắm sao, người như ông có theo cả tá tui cũng đá sạch. Đi hồ bơi với tui.
Chàng trai tròn xoe mắt nhìn cô gái và hỏi lại:
--- Đi bơi? Tai tui có nghe lầm không đó? Mụ rủ tui đi bơi hả?
--- Trời này đi bơi là tuyệt vời nhất rồi còn gì.
Chàng trai nhìn cô gái rồi bỗng nhiên nhăn mặt mà nói:
--- Em xin chị, chị có muốn hại mạng em thì cứ lấy dao lụi một phát vào lưng ấy… Bộ mụ điên hay sao rủ tui đi bơi? Mụ biết thừa tui mà xuống nước là chỉ có chìm luôn chứ lấy gì bơi hả.
Cô gái mỉm cười:
--- Đã có tui rồi ông còn sợ chết đuối sao? Đàn ông đàn anh mà không biết bơi coi như vứt.
--- Ờ, vứt đi kệ tui, thế mà lắm cô chết mê chết mệt đấy.
Cô gái nhịn không nổi cười lên một tiếng, nói đầy giọng mỉa mai:
--- Ha ha, lắm cô là cô nào chứ, về soi gương lại đi ông ơi, nói mà không biết ngượng.
--- Thì giờ chưa có, nhưng sắp tới sẽ có thôi. Vì tui là nhân vật chính của truyện này mà.
Cô gái nghe thế liền nói luôn:
--- Cái gì chứ? Ông mà là nhân vật chính á, tui là nhân vật chính thì có, ông chỉ là chân sai vặt cho tui thôi.
--- Mụ nói dễ nghe nhỉ, không tin cứ hỏi cha tác giả truyện này đi xem ai là nhân vật chính.
--- Hỏi ai, ông nói cứ như thánh ấy?
Chàng trai quay đầu nhìn một vòng chẳng thấy ai (may ghê, may mà tác giả kịp trốn đi rồi) bèn nói:
--- Quái lạ, vừa mới thấy lảng vảng ở đây mà khi cần thì lặn mất tăm, cha tác giả này đúng là thân thủ phi phàm nhỉ.
--- Thôi, rốt cuộc có đi hay không? – cô gái nói - Tui muốn bơi, ông không đi với tui là tối nay tui khỏi nấu cơm cho ông luôn đó. Vào đó rồi tui tập bơi cho ông luôn thể.
--- Biết rồi, biết rồi. Đi thì đi. Thiệt là, không biết hội ba người kia (ba mẹ cô gái và mẹ của chàng trai – tác giả quên nói thêm là chàng trai mồ côi cha từ nhỏ) chọn ngày đi chơi chung kiểu gì mà chọn đúng hôm nay chứ. – Chàng trai vừa đi vừa làu bàu – Mà này, mụ mà lộn xộn coi chừng tui à.
Thế là chàng trai và cô gái cùng nhau đi tới hồ bơi. Trên đường cô gái mặc một cái áo thun màu tím mồ hôi nhễ nhại, nhưng khi vào đến hồ bơi thì cô nàng như lột xác thành một người khác với bộ đồ bơi hai mảnh rất gợi cảm. Tuy chỉ là học sinh vừa tốt nghiệp lớp chín nhưng thân hình cô như là một cô gái mười tám đôi mươi vậy. Nhìn cô nàng tung tăng trong bộ đồ bơi, khối tên con trai chảy nước dãi ấy chứ (ấy, cái này là tác giả “suy bụng ta ra bụng người” đó ^_^).
--- Này – cô gái đang ở dưới nước nói với chàng trai – khởi động nãy giờ hết 10 phút rồi đó ông tướng, xuống được rồi đó.
Chàng trai hồi nhỏ từng một lần bị té hồ nên khá là sợ nước, đang cố tìm cách để ở trên bờ thay vì xuống nước với cô gái, nhưng bị cô gái hối thúc nên đành cắn răng nhắm mắt từ từ bước xuống, vừa nhón chân đã hỏi:
--- Nước có lạnh không?
--- Ông này điên, trời nóng như thiêu thế này mà sợ nước lạnh hả?
--- Thế ở dưới có Hà Bá không?
Cô gái không nhịn nổi phát cáu lên:
--- Có xuống không thì bảo, Hà Bá nào ở đây, có tui đây, tui không giao cái mạng ông cho Hà Bá đâu.
Chàng trai vẫn nhăn mặt và chỉ lại phía hồ cạn mà nói:
--- Hồ đằng kia cạn hơn, tui muốn ra đó.
Cô gái quạu lên nắm lấy chân chàng trai lôi tuột xuống nước vừa nói:
--- Bộ ông muốn con nít nó cười chê à? Đã bảo có tui rồi mà.
Chàng trai bị kéo bất ngờ la oai oái, nhưng cũng kịp trấn tĩnh lại. Lúc này cả hai đang ở dưới nước, cô gái bắt đầu chỉ cho chàng trai học bơi. Đương lúc tập bơi, chàng trai nói:
--- Này, sao tay mụ mềm thế nhỉ, nắm cứ như nắm cục bông, thế mà sao khi ký đầu tui thì như cục sắt thế hả?
--- Thì phải tùy cơ mà biến đổi chứ, bình thường tui là con gái, nhưng khi nào ông mà lộn xộn là biến thành chị hai ông liền hà.
--- Tư thế này coi bộ tui được rửa mắt dữ.
Cô gái không hiểu chàng trai nói gì liền hỏi lại, chàng trai vừa cười vừa nói:
--- Thì mụ tập bơi cho tui, ở truớc mặt tui, hai tay tui nắm hai tay mụ, tất nhiên con mắt tui sẽ nhìn vào chỗ nào của mụ thì mụ phải biết chứ. He he.
Cô gái lúc này mới hiểu là chàng trai đang nhìn vào vòng một của mình, liền đưa tay ký đầu chàng trai một cái, mặt hơi đỏ nói:
--- Hứ, con trai gì chẳng đứng đắn gì hết, không được nhìn vào đó nữa.
Chàng trai nhăn răng ra mà cười, vừa cười vừa nói:
--- Tính tui dê xồm từ nhỏ, mụ còn lạ gì chứ. Mà không nhìn vào đó chứ nhìn vào đâu, mụ làm như tui bơi giỏi như mụ ấy hả? Mà hồi nhỏ tắm chung với nhau dòm hoài có sao đâu, giờ bày đặt mắc cỡ.
Vừa lúc đó, cô gái chợt kéo chàng trai vào cạnh bờ và dừng việc tập bơi lại, mặt hơi đỏ, cứ liếc ngang dọc xung quanh rồi bất ngờ nói với chàng trai đang ngơ ngác chẳng biết chuyện gì đang xảy ra:
--- Này, nói nhỏ thôi, người ta nghe được thì sao tui lấy chồng hả? Chuyện hồi năm tuổi mà ông cứ bô bô thế coi chừng tui cắt lưỡi ông giờ.
Bình thường thì chàng trai đã cãi lại rồi nhưng thoáng thấy thái độ bẽn lẽn của cô gái nên chàng trai thắc mắc trong lòng mà không nói thêm gì hết. Cô gái bỗng dưng hỏi chàng trai:
--- Ông có biết Cường không? Cường học lớp A1 đó.
--- Thằng Cường đó hả, cũng có biết, có lần nó qua lớp A4 tụi mình đưa sổ sách gì đó cho cô giáo mà, cái thằng nổi tiếng bô trai nhất trường mình mà. – Ngưng một lát, chàng trai bỗng nói như reo – A ha, tui biết rồi, nãy giờ tui cứ nghi nghi, thì ra mụ rủ tui đi bơi là có ý đồ này. Nói huỵch toẹt ra cho rồi, cứ vòng vo nãy giờ làm tui chẳng biết đâu mà lần.
--- Cái ông này, đã nói là be bé cái mồm rồi mà, cứ như con két ấy. Đúng thì sao, tui muốn làm quen với Cường đấy, ông giúp tui đi.
Chàng trai nở một nụ cười nhìn rất đểu:
--- Ha ha, thì ra Phạm tiểu thư nhà ta đã đến tuổi yêu đương rồi, đã biết mê trai rồi cơ đấy. Mà cũng có mắt nhìn người gớm, chọn ngay cái thằng đẹp trai, học giỏi nữa chứ. Khai ra mau, thích nó bao lâu rồi?
Cô gái bị chàng trai chọc bỉu môi một cái:
--- Vừa phải thôi nha, chỉ là tui thấy Cường cũng đẹp trai, học lại giỏi nên làm quen tí thôi, yêu đương gì.
--- Chối cái gì, ai thì tui không biết chứ cái tính của mụ thì tui rành rồi. Cứ mà thích người nào là vòng vo từ đầu tới cuối kìa. Thích thì lại mà nói đi.
Cô gái nhéo chàng trai một cái nói:
--- Cái ông này kỳ, tui là con gái, chẳng lẽ lại mà nói “tui thích bạn, muốn làm bạn với bạn” à? Chắc nó chạy như cái hồi sáu tuổi ông bị chó nhà bác Luận rượt ấy chứ.
--- Chứ mụ muốn thế nào? Kêu tui làm mai cho chắc.
--- Chứ gì nữa, không thì tui rủ ông tới đây làm gì, còn mất công tập bơi cho ông nữa chứ. Lại làm quen rồi nói chuyện với Cường đi, rồi tui sẽ lại sau và làm như vô tình quen biết luôn. ^_^.
Vừa nói cô gái vừa đẩy chàng trai về phía người tên Cường mà quên mất rằng chàng trai vốn không biết bơi. Bị đẩy bất ngờ, chàng trai hoảng hốt không còn điểm tựa nữa liền vung tay múa chân loạn xạ, nước bắn tung tóe, muốn la lên cũng không được vì nước tràn vào miệng nuốt mất mấy ngụm. Cô gái thấy tình cảnh đó mới nhớ ra là bạn mình chưa biết bơi, liền lao tới cứu. Sau một lúc vất vả vì chàng trai quá khỏe và đang hoảng hốt, cô gái cũng đưa được chàng trai lại bám vào bờ hồ bơi. Lúc này chàng trai mới hoàn hồn trở lại, vừa thở hổn hển vừa đưa tay lên vuốt nước trên mặt định trách cứ cô gái vài câu. Nhưng những lời trách cứ vừa lên tới cổ đã nghẹn lại, chàng trai phát hiện ra trên tay đưa lên vuốt mặt của mình có cầm một cái gì đó mềm mềm, giơ lên nhìn kỹ thì hóa ra là một mảnh trên của bộ đồ bơi nữ. Chàng trai nhận ra cái mảnh mình vừa đem lau mặt đó lại là của cô gái vì lúc tập bơi mắt chàng trai chỉ nhìn vào đó thôi mà. Cũng đúng lúc chàng trai nhận ra vật mình cầm trên tay thì cô gái cũng phát hiện ra mình đã bị mất một thứ quan trọng như thế, tuy đã ngập người trong nước tới tận cổ rồi nhưng mà bị bất ngờ, cô gái cất một tiếng thét lanh lảnh mà khiến cho ai ở trong bán kính một trăm mét cũng phải hãi hùng. Mọi người ngoái nhìn về phía hai người, cùng trố mắt nhìn, kẻ thì cười, kẻ thì lắc đầu nhưng có lẽ tình huống quá éo le nên chẳng ai nói nên lời. Riêng tác giả thì thấy hơi tiếc vì cô gái lại đang ngập trong nước, giá mà… Hét xong, cô gái chợt nhận ra hành động quá lố của mình liền hụp luôn xuống nước, chàng trai cũng nhanh chóng đưa cái áo bơi cho cô gái rồi cả hai không nói lời nào lẹ làng rời khỏi hồ bơi. Một vài ai đó nói với theo:
--- Tụi trẻ bây giờ thật chẳng coi ai ra gì, giữa chốn đông người mà nó làm như không có ai.
--- Con cái nhà ai thế không biết?
--- Công nhận cái thằng đó gan thiệt, đúng là sư phụ xàm sỡ.
--- Ha ha, Sư phụ xàm sỡ, cái tên hay à nha. Ha ha ha.
Cả hồ bơi cười rần rần khi nghe tới bốn chữ “Sư phụ xàm sỡ”.
Vừa ra khỏi hồ bơi, cả hai cũng ù té chạy như có ma đuổi vậy. Chạy được một quãng khá xa, cô gái nhéo chàng trai một cái rõ đau khiến chàng trai la oai oái. Cô gái giận dỗi nói:
--- Cái ông này, sao tự dưng giật mất cái đó của tui hả, làm tui quê muốn chết.
--- Ừ thì mụ quê, nhưng là tại mụ chứ bộ, làm tui uống mấy ngụm nước nè, sợ chết được. Mà lúc đó tui cũng quê lắm chứ bộ. Họ còn nói tui là Sư phụ xàm sỡ kìa.
--- Ai biểu ông lớn đầu mà không biết bơi, lại còn làm tui quê trước mặt Cường, giờ làm sao tui dám gặp Cường nữa chứ.
--- Dẹp mụ đi, đã sai còn cố cãi, hại tui thế này còn làm bộ kẻ bị hại hả.
Cô gái tức khí nhưng nghĩ lại cũng tại mình bất cẩn không suy nghĩ chu đáo.
--- Ừ thì tại tui đó, xin lỗi được chưa. Hứ, con trai mà chẳng ga-lăng tí nào, đôi co với cả con gái.
Chàng trai thấy cô gái dỗi quá cũng mủi lòng, nghĩ dù gì cũng là bạn thân của mình nên cũng bớt giận.
--- Thôi, đứa nào cũng thiệt cả, lần sau thì đừng có mà rủ tui đi bơi này nọ nghe chưa. Cạch tới già. Giờ mụ về trước đi, tui đi lại đây có chút việc.
--- Này, đi đâu thì đi, nhớ về sớm, tui chờ cơm đó.
--- Yên tâm đi, tui sẽ về sớm. Mà chờ cơm, cứ như vợ chờ chồng ấy nhỉ.
Nghe chàng trai nói thế, cô gái đá chàng trai một phát rồi bỉu môi nói:
--- Xí, ai là vợ ông, cỡ ông chưa đủ chuẩn làm chồng tui đâu. Chẳng qua là tui với ông quen ăn cơm chung rồi thôi. Mà ông mà đem chuyện hôm nay nói với ai thì liệu hồn đấy.
Sau khi buông câu hăm dọa kia, cô gái rẽ vào ngõ trở về nhà, còn chàng trai thì đứng nhìn theo cô gái mỉm cười rồi quay lưng đi vào một ngõ khác.
Muốn biết chàng trai đi đâu, làm gì, gặp ai, đợi kỳ sau sẽ rõ. Mà không biết là đợi đến khi mô nha. Chờ tác giả có hứng thì viết tiếp vậy. Giờ đi kiếm gì bỏ bụng đã, mãi suy nghĩ nên chưa ăn gì kiến bò bụng dữ quá.
>>>12032010 - Quỷ Diện<<<
Chú ý: Nghiêm cấm in sao dưới mọi hình thức.
Muốn đem đăng ở đâu đó hay đưa cho ai đó đọc, hoặc làm gì đó phải xin phép tác giả rõ ràng, đàng hoàng. Có thể liên lạc với tác giả qua email: [email protected] hoặc nick Y!M pskylark để xin phép.
Mọi hành vi sao chép khi chưa được phép đều vi phạm bản quyền tác giả.
Quỷ Diện kính bút.
Bây giờ xin mời mọi người thưởng thức kỳ đầu tiên của tác phẩm kinh điển của thế giới. Tạm gọi là "Truyện dài kỳ..." (mai mốt đặt tên sau).
Chú ý tiếp: ai mà chê thì "chém" nhẹ tay giùm tại điểm văn cao nhất của Quỷ Diện có 5 điểm hà, ai khen cứ việc tâng bốc hết cỡ nhé. Ai mà lộn xộn coi chừng tác giả nhát ma đó.
Truyện dài kỳ...
Kỳ I:
Vì tình hại cả bạn thân
Thân mang tiếng xấu xa gần chọc quê!
Một buổi chiều, à mà chưa chiều lắm - chỉ mới là quá trưa một tí thôi hà, tháng tám ở thành phố Hồ Chí Minh, đang là mùa hè nên trời nóng lắm, phải nói là ngoài những ngày mưa ra thì ở thành phố Hồ Chí Minh mà vào mùa hè là con người ta cứ như chảy cả mỡ ra nếu không có cái quạt hay máy lạnh vậy. Trời thì nắng chang chang, nhìn lên trời từng đám mây bay ngang nhưng ánh nắng vẫn cứ như là muốn thiêu đốt cả thành phố vậy. Ngoài đường cũng chỉ có lơ thơ vài chiếc xe qua lại, trên vỉa hè thì hầu như chẳng có mấy ai đi dưới cái nắng chói chang của chiều hè thành phố. Ở cách chỗ tác giả đứng không xa lắm có một đôi trai gái tuổi học trò vừa đi tới vừa nói chuyện. Cô gái có gương mặt khả ái, mặc một cái áo màu tím và một cái quần Jean màu xanh (trời nóng mà mặc đồ kiểu đó đúng là thảm họa), tóc cô dài quá vai một tí được cột lại phía sau như cái đuôi gà trông rất nhí nhảnh và dễ thương. Chàng trai thì mặc một cái áo thun màu cà phê sữa (mà cà phê nhiều hơn là sữa) và một cái quần tây đen, trên đầu đội một cái nón lưỡi trai màu trắng. Cả hai đều là bạn thân của nhau từ lúc còn bé tí, phải nói là từ lúc sinh ra đã là bạn của nhau rồi. Nhà hai người ở sát cạnh nhau, lúc mới xây lên thì cách nhau một khoảng đất chừng bốn mét có xây rào ngăn cách nhưng từ lúc đôi bạn này được sinh ra thì cái khoảng đất đó trở thành chung của hai nhà, và là nơi vui chơi của cả hai từ thời con nít. Điều đặc biệt là cả hai người có cùng ngày tháng năm sinh, nên từ nhỏ đã rất thân thiết với nhau. Dưới cái nắng oi bức, mồ hôi trên mặt cô gái đã nhỏ xuống từng giọt,mồ hôi ướt đẫm cả một vạt áo ở lưng, cô gái nhăn mặt nói.
--- Gớm, nóng gì mà nóng muốn chảy mỡ luôn ấy, sao ông trời không đổ xuống vài giọt mưa cho tui nhờ?
Chàng trai nghe cô gái than thì mỉm cười mà nói:
--- Mụ mà than nóng à? Coi bộ chiều nay trời có bão lớn đấy.
--- Này, ông đừng có mà nói kháy nhau nha. Trời này mà không thấy nóng họa chăng chỉ có ngồi phòng máy lạnh hay ngồi cà phê vườn thôi.
--- Thôi đi mụ, muốn vào quán uống nước thì nói đại cho rồi, bày đặt quanh co. Mà đi uống nước với mụ hao tài lắm >_<.
Bị chàng trai đoán ra được ý đồ của mình, cô gái tươi cười liếc chàng trai một cái:
--- Cái gì mà hao tài, đi với con gái mà cứ tiền nong hoài coi chừng ế à.
--- Tui có ế thì cũng chẳng thèm tán mụ đâu mà mụ lo hão. Muốn chọn quán nước nào cứ chọn đi, nói trước phần ai nấy trả à.
--- Xí, tưởng tui thích ông lắm sao, người như ông có theo cả tá tui cũng đá sạch. Đi hồ bơi với tui.
Chàng trai tròn xoe mắt nhìn cô gái và hỏi lại:
--- Đi bơi? Tai tui có nghe lầm không đó? Mụ rủ tui đi bơi hả?
--- Trời này đi bơi là tuyệt vời nhất rồi còn gì.
Chàng trai nhìn cô gái rồi bỗng nhiên nhăn mặt mà nói:
--- Em xin chị, chị có muốn hại mạng em thì cứ lấy dao lụi một phát vào lưng ấy… Bộ mụ điên hay sao rủ tui đi bơi? Mụ biết thừa tui mà xuống nước là chỉ có chìm luôn chứ lấy gì bơi hả.
Cô gái mỉm cười:
--- Đã có tui rồi ông còn sợ chết đuối sao? Đàn ông đàn anh mà không biết bơi coi như vứt.
--- Ờ, vứt đi kệ tui, thế mà lắm cô chết mê chết mệt đấy.
Cô gái nhịn không nổi cười lên một tiếng, nói đầy giọng mỉa mai:
--- Ha ha, lắm cô là cô nào chứ, về soi gương lại đi ông ơi, nói mà không biết ngượng.
--- Thì giờ chưa có, nhưng sắp tới sẽ có thôi. Vì tui là nhân vật chính của truyện này mà.
Cô gái nghe thế liền nói luôn:
--- Cái gì chứ? Ông mà là nhân vật chính á, tui là nhân vật chính thì có, ông chỉ là chân sai vặt cho tui thôi.
--- Mụ nói dễ nghe nhỉ, không tin cứ hỏi cha tác giả truyện này đi xem ai là nhân vật chính.
--- Hỏi ai, ông nói cứ như thánh ấy?
Chàng trai quay đầu nhìn một vòng chẳng thấy ai (may ghê, may mà tác giả kịp trốn đi rồi) bèn nói:
--- Quái lạ, vừa mới thấy lảng vảng ở đây mà khi cần thì lặn mất tăm, cha tác giả này đúng là thân thủ phi phàm nhỉ.
--- Thôi, rốt cuộc có đi hay không? – cô gái nói - Tui muốn bơi, ông không đi với tui là tối nay tui khỏi nấu cơm cho ông luôn đó. Vào đó rồi tui tập bơi cho ông luôn thể.
--- Biết rồi, biết rồi. Đi thì đi. Thiệt là, không biết hội ba người kia (ba mẹ cô gái và mẹ của chàng trai – tác giả quên nói thêm là chàng trai mồ côi cha từ nhỏ) chọn ngày đi chơi chung kiểu gì mà chọn đúng hôm nay chứ. – Chàng trai vừa đi vừa làu bàu – Mà này, mụ mà lộn xộn coi chừng tui à.
Thế là chàng trai và cô gái cùng nhau đi tới hồ bơi. Trên đường cô gái mặc một cái áo thun màu tím mồ hôi nhễ nhại, nhưng khi vào đến hồ bơi thì cô nàng như lột xác thành một người khác với bộ đồ bơi hai mảnh rất gợi cảm. Tuy chỉ là học sinh vừa tốt nghiệp lớp chín nhưng thân hình cô như là một cô gái mười tám đôi mươi vậy. Nhìn cô nàng tung tăng trong bộ đồ bơi, khối tên con trai chảy nước dãi ấy chứ (ấy, cái này là tác giả “suy bụng ta ra bụng người” đó ^_^).
--- Này – cô gái đang ở dưới nước nói với chàng trai – khởi động nãy giờ hết 10 phút rồi đó ông tướng, xuống được rồi đó.
Chàng trai hồi nhỏ từng một lần bị té hồ nên khá là sợ nước, đang cố tìm cách để ở trên bờ thay vì xuống nước với cô gái, nhưng bị cô gái hối thúc nên đành cắn răng nhắm mắt từ từ bước xuống, vừa nhón chân đã hỏi:
--- Nước có lạnh không?
--- Ông này điên, trời nóng như thiêu thế này mà sợ nước lạnh hả?
--- Thế ở dưới có Hà Bá không?
Cô gái không nhịn nổi phát cáu lên:
--- Có xuống không thì bảo, Hà Bá nào ở đây, có tui đây, tui không giao cái mạng ông cho Hà Bá đâu.
Chàng trai vẫn nhăn mặt và chỉ lại phía hồ cạn mà nói:
--- Hồ đằng kia cạn hơn, tui muốn ra đó.
Cô gái quạu lên nắm lấy chân chàng trai lôi tuột xuống nước vừa nói:
--- Bộ ông muốn con nít nó cười chê à? Đã bảo có tui rồi mà.
Chàng trai bị kéo bất ngờ la oai oái, nhưng cũng kịp trấn tĩnh lại. Lúc này cả hai đang ở dưới nước, cô gái bắt đầu chỉ cho chàng trai học bơi. Đương lúc tập bơi, chàng trai nói:
--- Này, sao tay mụ mềm thế nhỉ, nắm cứ như nắm cục bông, thế mà sao khi ký đầu tui thì như cục sắt thế hả?
--- Thì phải tùy cơ mà biến đổi chứ, bình thường tui là con gái, nhưng khi nào ông mà lộn xộn là biến thành chị hai ông liền hà.
--- Tư thế này coi bộ tui được rửa mắt dữ.
Cô gái không hiểu chàng trai nói gì liền hỏi lại, chàng trai vừa cười vừa nói:
--- Thì mụ tập bơi cho tui, ở truớc mặt tui, hai tay tui nắm hai tay mụ, tất nhiên con mắt tui sẽ nhìn vào chỗ nào của mụ thì mụ phải biết chứ. He he.
Cô gái lúc này mới hiểu là chàng trai đang nhìn vào vòng một của mình, liền đưa tay ký đầu chàng trai một cái, mặt hơi đỏ nói:
--- Hứ, con trai gì chẳng đứng đắn gì hết, không được nhìn vào đó nữa.
Chàng trai nhăn răng ra mà cười, vừa cười vừa nói:
--- Tính tui dê xồm từ nhỏ, mụ còn lạ gì chứ. Mà không nhìn vào đó chứ nhìn vào đâu, mụ làm như tui bơi giỏi như mụ ấy hả? Mà hồi nhỏ tắm chung với nhau dòm hoài có sao đâu, giờ bày đặt mắc cỡ.
Vừa lúc đó, cô gái chợt kéo chàng trai vào cạnh bờ và dừng việc tập bơi lại, mặt hơi đỏ, cứ liếc ngang dọc xung quanh rồi bất ngờ nói với chàng trai đang ngơ ngác chẳng biết chuyện gì đang xảy ra:
--- Này, nói nhỏ thôi, người ta nghe được thì sao tui lấy chồng hả? Chuyện hồi năm tuổi mà ông cứ bô bô thế coi chừng tui cắt lưỡi ông giờ.
Bình thường thì chàng trai đã cãi lại rồi nhưng thoáng thấy thái độ bẽn lẽn của cô gái nên chàng trai thắc mắc trong lòng mà không nói thêm gì hết. Cô gái bỗng dưng hỏi chàng trai:
--- Ông có biết Cường không? Cường học lớp A1 đó.
--- Thằng Cường đó hả, cũng có biết, có lần nó qua lớp A4 tụi mình đưa sổ sách gì đó cho cô giáo mà, cái thằng nổi tiếng bô trai nhất trường mình mà. – Ngưng một lát, chàng trai bỗng nói như reo – A ha, tui biết rồi, nãy giờ tui cứ nghi nghi, thì ra mụ rủ tui đi bơi là có ý đồ này. Nói huỵch toẹt ra cho rồi, cứ vòng vo nãy giờ làm tui chẳng biết đâu mà lần.
--- Cái ông này, đã nói là be bé cái mồm rồi mà, cứ như con két ấy. Đúng thì sao, tui muốn làm quen với Cường đấy, ông giúp tui đi.
Chàng trai nở một nụ cười nhìn rất đểu:
--- Ha ha, thì ra Phạm tiểu thư nhà ta đã đến tuổi yêu đương rồi, đã biết mê trai rồi cơ đấy. Mà cũng có mắt nhìn người gớm, chọn ngay cái thằng đẹp trai, học giỏi nữa chứ. Khai ra mau, thích nó bao lâu rồi?
Cô gái bị chàng trai chọc bỉu môi một cái:
--- Vừa phải thôi nha, chỉ là tui thấy Cường cũng đẹp trai, học lại giỏi nên làm quen tí thôi, yêu đương gì.
--- Chối cái gì, ai thì tui không biết chứ cái tính của mụ thì tui rành rồi. Cứ mà thích người nào là vòng vo từ đầu tới cuối kìa. Thích thì lại mà nói đi.
Cô gái nhéo chàng trai một cái nói:
--- Cái ông này kỳ, tui là con gái, chẳng lẽ lại mà nói “tui thích bạn, muốn làm bạn với bạn” à? Chắc nó chạy như cái hồi sáu tuổi ông bị chó nhà bác Luận rượt ấy chứ.
--- Chứ mụ muốn thế nào? Kêu tui làm mai cho chắc.
--- Chứ gì nữa, không thì tui rủ ông tới đây làm gì, còn mất công tập bơi cho ông nữa chứ. Lại làm quen rồi nói chuyện với Cường đi, rồi tui sẽ lại sau và làm như vô tình quen biết luôn. ^_^.
Vừa nói cô gái vừa đẩy chàng trai về phía người tên Cường mà quên mất rằng chàng trai vốn không biết bơi. Bị đẩy bất ngờ, chàng trai hoảng hốt không còn điểm tựa nữa liền vung tay múa chân loạn xạ, nước bắn tung tóe, muốn la lên cũng không được vì nước tràn vào miệng nuốt mất mấy ngụm. Cô gái thấy tình cảnh đó mới nhớ ra là bạn mình chưa biết bơi, liền lao tới cứu. Sau một lúc vất vả vì chàng trai quá khỏe và đang hoảng hốt, cô gái cũng đưa được chàng trai lại bám vào bờ hồ bơi. Lúc này chàng trai mới hoàn hồn trở lại, vừa thở hổn hển vừa đưa tay lên vuốt nước trên mặt định trách cứ cô gái vài câu. Nhưng những lời trách cứ vừa lên tới cổ đã nghẹn lại, chàng trai phát hiện ra trên tay đưa lên vuốt mặt của mình có cầm một cái gì đó mềm mềm, giơ lên nhìn kỹ thì hóa ra là một mảnh trên của bộ đồ bơi nữ. Chàng trai nhận ra cái mảnh mình vừa đem lau mặt đó lại là của cô gái vì lúc tập bơi mắt chàng trai chỉ nhìn vào đó thôi mà. Cũng đúng lúc chàng trai nhận ra vật mình cầm trên tay thì cô gái cũng phát hiện ra mình đã bị mất một thứ quan trọng như thế, tuy đã ngập người trong nước tới tận cổ rồi nhưng mà bị bất ngờ, cô gái cất một tiếng thét lanh lảnh mà khiến cho ai ở trong bán kính một trăm mét cũng phải hãi hùng. Mọi người ngoái nhìn về phía hai người, cùng trố mắt nhìn, kẻ thì cười, kẻ thì lắc đầu nhưng có lẽ tình huống quá éo le nên chẳng ai nói nên lời. Riêng tác giả thì thấy hơi tiếc vì cô gái lại đang ngập trong nước, giá mà… Hét xong, cô gái chợt nhận ra hành động quá lố của mình liền hụp luôn xuống nước, chàng trai cũng nhanh chóng đưa cái áo bơi cho cô gái rồi cả hai không nói lời nào lẹ làng rời khỏi hồ bơi. Một vài ai đó nói với theo:
--- Tụi trẻ bây giờ thật chẳng coi ai ra gì, giữa chốn đông người mà nó làm như không có ai.
--- Con cái nhà ai thế không biết?
--- Công nhận cái thằng đó gan thiệt, đúng là sư phụ xàm sỡ.
--- Ha ha, Sư phụ xàm sỡ, cái tên hay à nha. Ha ha ha.
Cả hồ bơi cười rần rần khi nghe tới bốn chữ “Sư phụ xàm sỡ”.
Vừa ra khỏi hồ bơi, cả hai cũng ù té chạy như có ma đuổi vậy. Chạy được một quãng khá xa, cô gái nhéo chàng trai một cái rõ đau khiến chàng trai la oai oái. Cô gái giận dỗi nói:
--- Cái ông này, sao tự dưng giật mất cái đó của tui hả, làm tui quê muốn chết.
--- Ừ thì mụ quê, nhưng là tại mụ chứ bộ, làm tui uống mấy ngụm nước nè, sợ chết được. Mà lúc đó tui cũng quê lắm chứ bộ. Họ còn nói tui là Sư phụ xàm sỡ kìa.
--- Ai biểu ông lớn đầu mà không biết bơi, lại còn làm tui quê trước mặt Cường, giờ làm sao tui dám gặp Cường nữa chứ.
--- Dẹp mụ đi, đã sai còn cố cãi, hại tui thế này còn làm bộ kẻ bị hại hả.
Cô gái tức khí nhưng nghĩ lại cũng tại mình bất cẩn không suy nghĩ chu đáo.
--- Ừ thì tại tui đó, xin lỗi được chưa. Hứ, con trai mà chẳng ga-lăng tí nào, đôi co với cả con gái.
Chàng trai thấy cô gái dỗi quá cũng mủi lòng, nghĩ dù gì cũng là bạn thân của mình nên cũng bớt giận.
--- Thôi, đứa nào cũng thiệt cả, lần sau thì đừng có mà rủ tui đi bơi này nọ nghe chưa. Cạch tới già. Giờ mụ về trước đi, tui đi lại đây có chút việc.
--- Này, đi đâu thì đi, nhớ về sớm, tui chờ cơm đó.
--- Yên tâm đi, tui sẽ về sớm. Mà chờ cơm, cứ như vợ chờ chồng ấy nhỉ.
Nghe chàng trai nói thế, cô gái đá chàng trai một phát rồi bỉu môi nói:
--- Xí, ai là vợ ông, cỡ ông chưa đủ chuẩn làm chồng tui đâu. Chẳng qua là tui với ông quen ăn cơm chung rồi thôi. Mà ông mà đem chuyện hôm nay nói với ai thì liệu hồn đấy.
Sau khi buông câu hăm dọa kia, cô gái rẽ vào ngõ trở về nhà, còn chàng trai thì đứng nhìn theo cô gái mỉm cười rồi quay lưng đi vào một ngõ khác.
Muốn biết chàng trai đi đâu, làm gì, gặp ai, đợi kỳ sau sẽ rõ. Mà không biết là đợi đến khi mô nha. Chờ tác giả có hứng thì viết tiếp vậy. Giờ đi kiếm gì bỏ bụng đã, mãi suy nghĩ nên chưa ăn gì kiến bò bụng dữ quá.
>>>12032010 - Quỷ Diện<<<