<div align="center"></div> <div align="center">Em chỉ có một mình treo nỗi buồn vắt vẻo đầu hơi thở gió ko thổi mà sao lòng lạnh ... trái tim em bỗng chợt mỏng manh! Em chỉ có một mình Một mình rồi lại một mình cô độc Nắng hoàng hôn rớt từng giọt,từng giọt Đậu trên mi,ướt từng hàng,mây bay .... chiều câm lặng-nhưng lòng không tắt nắng chiều không mưa-cô đơn đã hết buồn Ôm khoảng lặng chen ngang giữa đời thường em tự ngắm bóng mình léo lắt!</div>
Hồn của lá</span> Đỗ Thu Giang <span style="color:#333300">Em có còn là em Khi bên em ..giờ chẳng còn anh nữa Lá đã lìa cây, bứt mình khỏi điểm tựa Lạc lõng. Rơi. Lạc giữa biển lòng, lạc giữa chơi vơi Em đưa tay cố níu hình bóng cũ Chợt thấy lá rơi Xạc xào... Lời nhắn nhủ Đã xa rồi, có thể nào còn quay lại được không? Em thả hồn mình bồng bềnh giữa khoảng không Ở nơi đó Gió nhiều lắm! Gió thổi bùng nỗi nhớ Lá đốt cháy mình trong yêu thương, trăn trở Trơ lại trong sắc vàng Là khao khát Rồi một ngày Lá sẽ về bên cây
Isolation </span></span> Nguyen Thac Bach Out of pain, out of misery Found myself here wandering in mist Far from envy, far from greed Found my feet cross over silent leaves. Imprisoned clouds in frozen sky Looking down the squirming trees Beside my way they mourned in silence Losing all their sap, losing all their yearnings… I stepped by the crying brook Listen to birds’ song in the whispering breeze Like the vain demon before a white rose, I saw her She was sitting, under the sighing oak Long black hair slowly streaming in the air Limpid eyes looked into nowhere She began to sing, with her charmful voice How long had I been there, I didn’t care… So fell autumn rain Would it wash away my sorrow Or just falling down with tears on my face? How long had I been there, I didn’t care… Her melody just like a flowing stream Flowing flowing from hers, to my soul Not the rain but her elegant piano Took away my past worn memory Lead me into a peaceful sleep… Opened my eyes to the bright sunshine No one there, she had gone with the rain Am I like them, too stained to follow her? Last autumn leaf faded away Though blowing winds had stopped Trying to find my consciousness Lonely there, I stood With sombre eyes to the sky... (3/2006) <span style="color:#FF0000">Tác giả xin khẳng định đây không phải 1 bài thơ nông cạn viết về tình yêu.
oh ko khả năng làm thơ của Ann chỉ sánh = con ant topic nì là sưu tầm mè ^^ st là sưu tầm, hun phải sáng tác... bài nào bít tg thì ghi, còn hun bít đành để đóa Kêu gọi bà kon ai có thơ post thơ, ai có tranh post tranh, còn có cả 2 thì wá tốt.... phần khuyết của mỗi bài post sẽ để những người khác post bù vào nhe (tất nhiên là thông wa mod hoặc smod, admin) Chân thành cảm ơn
" Tạm biệt cây, lá đi nhé Cây bây giờ phải mạnh mẽ lên Không còn lá cạnh bên Cây nhớ giữ mình... trước gió. " " Lá sẽ đi... xa xa về nơi đó Liệu lá có còn nghĩ về cây Lá biết không, chỉ một mình nơi đây Cây sẽ cô đơn lắm lắm..." Nơi nào đó, giữa mùa thu thăm thẳm Đẫm màu biệt ly, biệt ly, biệt ly Và như thế, người ở, người đi... Tui không biết tìm thơ tiếng Việt ở đâu, nên tự sáng tác hết thôi. Ehehe có gì xin chỉ bảo tui còn non tay viết lắm ...
Bibiut làm thơ hay wá ^^ thơ của u thì u ghi tên mình ở chỗ tg nha ^^ _____________________________________________ Trần Hương Giang Đã vỡ rồi tình cảm bấy lâu nay Em ấp ủ Trăn trở bàng hoàng mệt mỏi Đắng cay ... Đã vỡ rồi Em như tỉnh Như say Như còn Như mất Buổi chiều hè mà mưa bay lất phất Gió từ đâu Đậu xuống tóc em Khóc thầm khóc thầm Giọt lệ hoen Trên mi ướt Em đạp xe trên phố Lá rơi Gió rơi Lệ rơi Em rơi Vỡ .... Tặng ngày 24/6 Tặng điều không bao giờ lấy lại được ...
Chỗ tg là gì??? Ghi ở đâu, sao tui ko thấy ??? chòi... thì ông ghi thơ xong ở dưới ghi tên mình vô... bình thường thui chứ có j đâu... ghi tên ông còn ngắn hơn là ghi cái dòng "bài thơ này tui tự sáng tác" vv...và...vv... đúng ko
Đơn độc là gì? Khi em tự hỏi chính em Câu hỏi vang lên Không lời đáp lại Chỉ có bóng tối Phủ trùm lên mãi Ánh mắt nhìn Đăm đắm đêm sâu Đơn độc là gì? Bàn tay xoè ra Không người nắm lấy Pha lê vỡ vụn Như chứng tích của niềm tin Đơn độc là gì? Bài hát em nghe Về sự mong manh của người con gái Về giọt nước mắt và ngọn cỏ Gió và ánh trăng Đơn độc là gì? Bao khuôn mặt thân quen Bao dáng hình xa lạ Tất cả mỉm cười bước tới Em đứng bên lề của những cuộc vui Đơn độc là gì? Anh biết không anh Khi Em không tìm ra được Một bờ vai Để khóc trước bình minh...
Ru nắng chiều đi qua Hãy khóc đi em đừng dối trái tim mình Đau đớn lắm, phải không?Chiều vừa đi qua ngõ Nắng cuối cùng tìm điều gì trong cỏ Hay cũng buồn giấu nuối tiếc xa xôi? Hãy khóc đi em để tìm được chút bình yên dẫu nhỏ nhoi Là tất cả,anh và yêu thương ấy Giếng có sâu đợi nước trong sẽ nhìn thấy đáy Thành kỷ niệm rồi cách xa nhiều vẫn có một niềm tin Hãy khóc đi em làm sao được lãng quên Biết chẳng thể nên dối lòng đành vậy Cơn bão qua đi cứ dày vò nhau mãi Nước mắt rơi thành bài hát cho anh Hãy khóc đi em đừng ném mình cho bóng đêm Trốn trong đó và thấy mình bé nhỏ Em đã dám yêu bằng tưng hơi thở Hơi thở cho anh và hơi thở cho em Hãy khóc đi em nỗi nhớ có thành tên Buồn không đủ bởi yêu thương nhiều quá Phố vẫn thế- ngác ngơ và xa lạ Dẫu thêm một người cũng chống chếnh một bên Hãy khóc đi em không vì tiếc những gì đã trao anh Chỉ đơn giản vì em muốn khóc Anh đi qua em lặnh im và chân thật Chiều cũng buồn khi nắng đã dần xa
Nếu cuộc đời em vắng anh Khác chi đâu con thuyền không bờ bến Vô định trôi chẳng biết đậu phương nào và không gian dường như nhỏ lại Gió lạnh hơn, trời bỗng như hanh hao... Nếu một ngày em không nghĩ đến anh Tim bức bối một nỗi niềm khôn tả Chân vùng vằng bước đi trên triền đá Giấu tiếng thở dài vào lạc lõng chơi vơi Mây đang lững lờ trên bầu trời cao vợi Nghĩ suy gì ngưng trôi tựa ngẩn ngơ Sóng đang rì rào cũng trở nên im ắng Thả lại trong em khoảng lặng đến nao lòng... Nếu một ngày anh nói không yêu em Em vẫn sẽ mỉm cười khi thấy anh hạnh phúc Dẫu lúc quay đi nước mắt sẽ tràn mi nhưng em muôn đời không để anh nhìn được Bởi nước mắt mà anh... có đôi khi phải chảy ngược trong lòng Nếu một ngày anh nói không yêu em Em vẫn sẽ mỉm cười khi thấy anh hạnh phúc Vẫn ngẩng cao đầu kiêu hãnh bước đi Vì đã từng yêu anh như thế Bởi tình yêu mà anh chẳng hối tiếc bao giờ Và... sẽ là mãi mãi...
Quên</span> <span style="color:#6666CC">Lạnh không anh những ngày tháng xa nhau Em xin lỗi những lúc không còn nhớ Em xin lỗi có lúc không trăn trở Gió yếu rồi thuyền đi nổi không anh? Nỗi nhớ sẽ vui khi được gọi tên Em lơ đãng và rồi quên đi đấy Không phải quên anh, mà quên mất nhớ Quên mất buồn, quên mất cả tương tư. Đừng trách em, em không phải thờ ơ Không phải quên anh, anh biết rồi anh nhỉ Khi lỡ gần ai một buổi chiều, em nghĩ Giá được gần anh, dù chỉ một buổi chiều ! Anh thấy không, em vẫn biết nhớ nhiều Không phải quên anh, không quên đâu anh nhỉ Nếu tiếng em cười chiều nay hơi hoan hỉ Không phải em vui khi mình phải xa nhau. Anh biết mà, em không phải quên đâu....
Huyền thoại 1 tình yêu</span> --Đàm Thị Lam Luyến-- <span style="color:#3366FF">Giá được một chén say mà ngủ suốt triệu năm Khi tỉnh dậy anh đã chia tay với người con gái ấy Giá được anh hẹn hò, dù phải chờ lâu biết mấy Em sẽ chờ, Như thể một tình yêu Em sẽ chờ như hòn đá biết xanh rêu Của bến sông xưa mùa cạn nước Cơn mưa khát trong nhau từ thủa trước Sắc cầu vồng chấp chới phía trời xa Em sẽ chờ như lúa đợi sấm tháng ba Như vạt cải đợi ngày chia cánh bướm Như cô Tấm thương chồng từ kiếp trước Lộn lại kiếp này từ quả thị nhận ra nhau Em ở hiền em có ác chi đâu Mà trời lại xui anh bắt đầu tình yêu với người con gái khác Có phải rượu đâu mà chờ cho rượu nhạt Có phải trầu đâu mà trầu dập mới cay Em vẫn chờ vẫn đợi vẫn say Ngâu xa nhau có ngày Ngâu gặp lại Kim Kiều lỡ duyên nhau cũng có ngày quan tái Em vẫn chờ, vẫn đợi Dẫu chỉ là huyền thoại một tình yêu
Nice poemz ^^ Những bài mà ko tựa là của e đó ah ??? A rất thix những bài thơ dạng này......a place 4 my soul ^^ thnx 4 sharing CaptainSinbad
: nói ra thật ngại wé.... thơ em làm hun dám wăng ra đây đâu.... : : ở đây toàn thơ em sưu tầm hít ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Hoa Sữa</span> (Quên tên tác giả) <span style="color:#6666CC"> Tuổi 15 em lớn từng ngày Một buổi sớm bỗng thành thiếu nữ Hôm ấy mùa thu anh vẫn nhớ Hoa sữa thơm ngây ngất bên hồ TÌnh yêu đầu mang hương sắc mùa thu Mùi hoa sữa trong áo em và mái tóc Tình yêu đầu tưởng không gì chia cắt Vậy mà tan dần trong sương khói mong manh Tại mùa thu? Tại em hay tại anh? Tại sang đông không còn hoa sữa? Tại siêu hình tại gì không biết nữa? Tại con bướm vàng có cánh nó bay? Đau khổ nhiều nhưng éo le thay Không phải thời của Rômeo và Juliet Nên chẳng có đứa nào dám chết Đành lòng thôi mỗi đứa một phương Chỉ mùa thu là trọn vẹn nhớ thương Hương hoa sữa vẫn trở về mỗi độ Hương của mối tình đầu nhắc nhớ Có lẽ hai người xưa đã yêu nhau...........
<div align="center"></div> <div align="center">Tình em </div> <div align="center">Em có khóc đâu anh ?... Đó là nụ cười tan ra đấy chứ , Một nụ cười quắt quay nỗi nhớ , Một nụ cười dai dẳng niềm đau Đừng trách em khi mình chẳng đến được với nhau ... Tình yêu có thật nhưng mong manh quá Giữa cuộc đời ngổn ngang giông tố , Trái tim em không đủ sức đối đầu ... Rồi thời gian sẽ qua đi rất nhanh , Anh sẽ có những mối tình nồng nàn khác Chỉ có em khi thu về man mác Phút cô đơn em lặng lẽ mỉm cười ...!!! </div>
NGÀY HÀ NỘI KHÔNG ANH Em sợ những ngày chiều Hà Nội vắng anh Mưa bất chợt chỉ một mình em ướt Ở nơi ấy trên dòng đời xuôi ngược Anh có vô tình nhớ đến Hà Nội không? Em sợ những chiều Hà Nội vào đông Con đường vắng những bước chân thong thả Người trên phố vẫn đi về vội vã Em một mình trông ngóng đến nơi xa Anh có nhớ Hà Nội những ngày qua Chiều bất chợt, những cơn mưa bất chợt Đông dai dẳng những nỗi buồn dai dẳng Phố đông người vẫn thiếu bước chân ai Em vẫn đi trên đoạn đường dài Đến lối rẽ mới thấy mình ngơ ngác Con đường cũ thân quen vẫn lá rơi xào xạc Tất cả lại vô tình xa lạ với em
Em biết rằng anh sẽ chẳng yêu em Nụ hôn ấy chỉ là phút giây nông nổi Em dại dột, em trẻ con, em yếu đuối Anh bỗng hóa thành người lớn bao dung. Em biết rằng anh sẽ chẳng nhớ em vì trái tim anh có thừa người khác những bản tình ca ở bên em anh hát Sẽ một người nào diễm phúc sau em. Em biết rằng rồi anh sẽ quên Cái gì thoáng qua mấy ai còn giữ lại "Cho dù với em đó là mãi mãi" Anh bận lòng chi với một kẻ qua đường. Đừng dằn vặt mình vì lỡ nói yêu thương Ai cũng có phút yếu lòng như thế Em chẳng trách đâu vì tình yêu có thể Đến trong nhau bằng những phút dối lừa[/i]
KHÔNG PHẢI AI CŨNG CÓ NHỮNG PHÚT YẾU LÒNG NHƯ THẾ </span> <span style="color:#000099">Xin em đừng nặng lời trách nhau Nụ hôn ấy đâu chỉ là phút giây nông nổi “ Em dại dột, em trẻ con, em yếu đuối” Anh có hơn chi tuổi trẻ dại khờ Đừng bên anh chỉ như một giấc mơ Xin hãy tin những bản tình ca anh hát Trái tim anh chỉ mình em định đoạt Chẳng thể nào có người diễm phúc sau em Đừng tự ti như thế nữa đi Anh biết sự cao thượng trong tình yêu nơi em là có thật Nhưng nếu thiếu nhau thì còn gì để mất Lòng tốt kia khiến người khác đau lòng Dẫu ngàn lần anh vẫn nói vậy thôi “ Anh yêu em” và cứ là thế đấy Đừng nghĩ ai cũng có những phút yếu lòng như vậy Đến trong nhau bằng những dối lừa
Không nên để nước mắt chảy ra Cho những gì quá xa xôi không tài nào với tới Nuốt ngược vào trong những giọt buồn vời vợi Như có người đã nói rằng Nứơc mắt quý lắm, chẳng đáng để rơi.... Ta vẫn tự hỏi mình trong đêm Điều gì sẽ xảy ra nếu như thế, như thế.... Nếu biển xanh không dài rộng Và nắng chẳng nhạt màu... Chơi vơi Chơi vơi Những câu hỏi đến và đi Cùng với những con người mang mặt nạ Cùng với những tâm hồn xa lạ Trong gian nan chợt thấy trống bàn tay... Ngẩng đầu lên Và mặt trời lại mọc Như mỗi ngày đến và đi khó nhọc Nắng vắt mình để đặc quánh đêm thâu Biển xanh vẫn khóc đến bạc đầu.... 19/6/2004 (st)