Khi chiếc lá cuối cùng rơi Tự khúc mùa vàng chào tôi lặng lẽ Và những giấc mơ đong đầy màu tuổi trẻ Nằm thức đợi ngày mai… Khi chiếc lá cuối cùng cần đến một bờ vai Sẽ thấy tâm hồn ngoan hiền bên ô cửa Cho nỗi buồn nào bình yên xanh đốm lửa Gió mang khúc giao mùa hôn nhẹ những vì sao… Mưa chờ nghe gì? Chút từ giã nghẹn ngào? Những điều cuối cùng ra đi không trở lại Và phải chi ngày xưa đừng ngần ngại… Phố chợt dài..se sắt nhớ không thôi… Ừ ngày mai chiếc lá cuối cùng rơi Sẽ thôi hết muộn màng sẽ chẳng còn tiếc nuối Mưa khẽ hát ,ta vẫy chào lần cuối Thật khẽ! Bình yên lại quay về….
Gió cuốn trôi lá tôi bay rồi Chiếc lá cuối cùng mong manh bám vào cây Một hoài niệm , chút tình trong tôi bay mất Chiếc lá cuối cùng của tôi của là chữ " yêu " Mong manh trước giờ giao mùa Ta còn em một chiếc lá trong tim , Ta còn em một tình yêu nhỏ Đã qua rồi trước giờ khắc giao mùa Tình yêu bị trôi vào dị vãng nhưng nhẹ nhàng như gió thổi qua ... Thơ em hok hay , nhưng vẫn thix cmt thơ :
Hihi,thế là lại có thêm "1 chiếc lá cuối cùng" nữa rồi nè..Anh em mình cùng làm thơ nhé,bài thơ của "anh" cũng đâu có hay... :