Mắt biếc...

[Pu]

Nắng nhuộm tàn lá phong..
Staff member
Bắt đầu cuộc sống mới, xa gia đình, bạn bè và quê hương... Bắt đầu có những vấp ngã trong đời... Mới thấy yêu cuộc sống biết bao.
6 năm để hồi tưởng đã qua rồi. 6 năm mộng mị hiểu lầm mọi thứ. Rối ren mọi chuyện, sống khép kín và giả tạo đã đủ rồi. Bây giờ sẽ trở lại là chính mình. Chính mình với 1 cuộc sống mới...
 

[Pu]

Nắng nhuộm tàn lá phong..
Staff member
Hôm qua đã khóc vì nhớ nhà...
Tự nhiên lại nhớ, nhìn thấy topic về những kỉ niệm của BTX hồi xưa đó, lại nhớ kinh khủng.
Nước mắt tràn, ngừng không được...
Thật sự ngừng không được. Chỉ biết tức tưởi mà khóc, khóc không thành tiếng..
Mi có quá yếu đuối chăng. Không, mi tự biện hộ cho mình rằng nỗi nhớ ấy không có gì là yếu đuối cả. Mi lên share cảm xúc với một người mi tin tưởng. Người đó thật sự đã giúp mi rất nhìu.. Nguôi ngoai...
Sáng hôm, lại nhận một câu nói shock..
Ấy nhỉ, ta không như thế, thật sự không như thế, ta đã nói rồi đấy, nói rất nhìu rồi. Ta muốn chôn hết ngày xưa. Tại sao mi cứ lục lên như thế...
Mi muốn ta bỏ hết, ta đã xóa hết...mong mi hiểu...
Ta h đây chỉ còn mi là chỗ dựa mỗi ngày...Mi như thế ta bám víu vào đâu...
Tối đêm hôm vẫn chẳng thấy mi online, ta lo, ta nhớ...
Viết 1 bức thư ư, thật sự không đủ. Đã viết 2 bức nhưng vẫn nhớ nhung... Muốn viết bức thứ ba thì lại không thể, bởi tình cảm giờ đây đã khó lắm mà diễn đạt thành lời....
Xốn xang...
Thật sự như thế...
Thử thách đặt ra, quyết tâm vượt qua nó...
5 năm, 8 năm, 10 năm có là vấn đề? Không bao giờ, bởi...
Chợt cay cay mắt...mi h đây lại yếu đuối nữa rồi ư...
10 năm...
mi nguyện 10 năm chỉ để làm 1 điều, thật sự xứng đáng với cuộc đời của mi.
10 năm đáng quý và đáng trân trọng, bởi mi đã làm đúng...
 

[Pu]

Nắng nhuộm tàn lá phong..
Staff member
1 ngày nhiều cái để nhớ, vui có buồn có :)
Buồn vì em mà vui cũng vì em. Em có biết là anh rối bời thế nào không. Không thấy em onl, anh đã chết lặng thế nào...
H lại được thấy em cười, cười một cách vui vẻ thật sự, và anh rất vui, vui lắm...>:D<

Tuần sau nghỉ thứ 2... Nghĩ thêm có 1 ngày mà cho thêm gấp đôi homework, ác nhơn quá >"<
Mai giải quyết cho xong để còn phải làm cái project >"< trời đày ải thân tui >"<@-)
 

[Pu]

Nắng nhuộm tàn lá phong..
Staff member
Và con tim đã vui trở lại. Thật đấy. Anh vui lắm cơ, em cứ quay anh mà anh lại vui, lạ nhỉ.
Có nhiều điều ko thể nói thành lời. Mà khi nói rồi thì vạn lần ko đủ....
 

[Pu]

Nắng nhuộm tàn lá phong..
Staff member
Haiz, bực ghê. Vì reason nhảm nhí mà cấm cho xài laptop >"<
Xài chiu "giả điếc" đê :">
Em, anh nhớ em lắm. Không biết em có nhớ anh không. Bây giờ anh ngồi viết nhật kí này, chỉ nghĩ về em (à không, nghĩ về chuyện học trước chứ nhỉ, sau đó tới gia đình rồi mới tới em, anh xếp em hàng thứ 3, xin lỗi em nha :-s)
Trời Texas cứ mưa bụi. Muốn dầm mưa lắm cơ. Dầm mưa cho đỡ nhớ những ngày lụt lội ở Sài Gòn. Nhưng dầm mưa sao được nhỉ, bên đây cứ ra ngoài đường là tót lên xe hơi. Mưa thì chỉ còn cách ngắm qua cửa sổ mà thôi.
Hôm qua, ngồi ngắm mưa trong phòng, bỗng thấy lòng thanh thản lạ. Quên hết tất bật của mục tiêu học tập đi mà chỉ chú tâm vào những hạt bong bóng tí tách ngoài kia.
Mưa bay dưới ngọn đèn đường, sáng lòa qua từng hạt mưa, nhẹ nhàng và dịu dàng. Ánh sáng của chiếc đèn ấy lung linh giữa đêm tối trời...
Anh nhớ ánh mắt em lắm. Vui vẻ và chẳng phiền muộn. Anh vẫn luôn cầu mong em được như thế...
 

[Pu]

Nắng nhuộm tàn lá phong..
Staff member
Đêm nay, ai đưa em về, mình anh khoảng trời xa vắng...
Anh bao lần tự hỏi, rồi đây anh và em sẽ như thế nào...
Anh nhớ em, chỉ vài tiếng là lòng cồn cào da diết. Có thể nó như ngọn sóng ngoài xa cứ mãi đập vào vách núi. Nó cũng như ngọn gió thoàng ru hồn anh chìm vào mê đắm, em à...
Thèng em bị bệnh... lo quá... Mình bên này ko chăm dc cho nó...Bứt rứt ko yên >"<
Mong cho em chóng khỏe, em nhé :)>:D<
 

[Pu]

Nắng nhuộm tàn lá phong..
Staff member
1 lời giao kèo...
Đau...
Đau khi em cứ chờ đợi 1 người khác, ngoài anh...
Anh biết mình đã chấp nhận lời hứa đó.. Nhưng anh không chịu nổi em à...Có ai mà chịu nổi cơ chứ:|
Đành phải buồn 1 mình vậy. Em cứ vui vẻ quen nhá. Anh ko trách gì được em cả, phải không em.

Cô nhân tình bé của tôi ơi!
Tôi muốn môi cô chỉ mỉm cười
Những lúc có tôi, và mắt chỉ
Nhìn tôi những lúc tôi xa xôi
Tôi muốn cô đừng nghĩ đến ai
Đừng hôn dù thấy đóa hoa tươi
Đừng ôm gối chiếc đêm nay ngủ
Đừng tắm chiều nay bể lắm người
Tôi muốn mùi thơm của nước hoa
Mà cô thường xức chẳng bay xa
Chẳng làm ngây ngất người qua lại
Dẫu chỉ qua đường khách lại qua
Tôi muốn những đêm đông giá lạnh
Chiêm bao đừng lẩn khuất bên cô
Bằng không tôi muốn cô đừng gặp
Chàng trẻ trai nào trong giấc mơ
Tôi muốn làn hơi cô thở nhẹ
Đừng làm ẩm áo khách chưa quen
Chân cô in vết trên đường bụi
Chẳng bước chân nào được dẫm lên
Nghĩa là ghen quá đấy mà thôi
Thế nghĩa là yêu quá mất rồi
Và nghĩa là cô là tất cả
Cô là tất cả của riêng tôi

Ừ, em hãy đi đi
Với niềm vui và nỗi hân hoan choáng ngợp trong lòng.
Em hãy tìm đến bất kỳ nơi nào em thích
Đừng tìm đến anh
Đừng tìm đến anh làm gì
Dẫu trong hạnh phúc của em
Anh chẳng được dự phần
Thì anh cũng chẳng nề hà gì làm một kẻ đứng ngoài
Tham dự vào số phận của em bằng những lời chúc tụng
Hãy cứ nghĩ như em từng nghĩ
Anh có là gì đâu
Anh chỉ mong em hãy đến với anh
Khi nào em không còn bất kỳ nơi nào để đến
Khi nào đôi chân quen nhún nhẩy của em
Đã bắt đầu thất thểu
Dưới gánh nặng của khổ đau
Bấy giờ anh sẽ ở bên em
Với một ước muốn nhỏ nhoi
Được chia sớt cùng em
Một phần cơ cực.
 

[Pu]

Nắng nhuộm tàn lá phong..
Staff member
Tim nó thổn thức...
Nó buồn vì nó ko dc đáp trả...
Nó lại vui vì đã xác định được bến bờ...
Mâu thuẫn :union-84::union-81:
 

[Pu]

Nắng nhuộm tàn lá phong..
Staff member
Một nỗi nhớ mong manh làm con người ta phải khắc khoải chờ đợi.
Một nỗi nhớ mong manh không thể nào làm vơi bớt những cô đơn lạc loài.
Trong tình yêu là vậy, ai không mong nhớ, ai không đợi chờ!!!
Có những nỗi nhớ không tên, còn vương vấn một hình bóng ai.

Nhưng có những nỗi nhớ ăn sâu vào tiềm thức, đó là nỗi nhớ trong anh !!!
Đã bao đêm rồi anh mòn mỏi đi vào giấc ngủ bằng sự mệt mỏi của con tim.
Đã bao đêm rồi anh cứ thao thức chờ đợi.

Nhưng...hình bóng em cứ mãi xa khuất nơi nào, xa nơi khát vọng của trai tim Anh.
Anh không biết... định mệnh của em... có phải là Anh.

Nhưng...Anh ko hiểu.....
ko hiểu con tim em....
Muốn gì ?
Khao khát gì ?
Cảm thấy như thế nào ?
Có lẽ vì ko hiểu.....

Nên anh ko thể điều khiển nổi nó....
Ko thể khiến nó yêu anh....
Khiến nó ...
Quên đi 1 người.....
Nhớ đến 1 người.....
Ko thể !!!!
Con tim anh nó cũng thế ....
1 con tim
biết yêu...
Biết giận ...
Biết hận !!!
1 con tim cứ dở chứng thất thường....
Anh đã bảo...
Tim ơi! Mày đập sai nhịp rồi....
Nhưng vô ích....
Vẫn cứ đập...đều đặn....đều đặn....đều đặn.....những nhịp yêu thương....
Những nhịp làm anh đau , làm anh nhức nhối , làm anh khó chịu....
Cứ khiến anh nhìu lúc cảm thấy cõi lòng như thắt lại....
Đáng lẽ anh sẽ lạnh lùng hơn....
Sẽ cứng rắn hơn....
Mạnh mẽ hơn.....
Nhưng con tim cứ khiến anh yếu đuối.....


Em biết không? Cố gắng để cười thật tươi dù trong tim anh đang vỡ nát.
Ừ... thì anh dối trá với bản thân anh...tự cho anh những ảo tưởng về sự yêu thương....
Rằng anh sẽ yêu em...để rồi lại sụp đổ và thật vọng khi nhận ra...anh vô tâm quá...


Anh biết...anh là con người khó ai hiểu hết ngoài anh...
Còn em...một cô gái thông minh , nhanh nhẹn , dễ thưong ... sống thực tế..
Luôn khiến anh muốn yêu em .......yêu ko giả dối ...thực tế .... ko lãng mạn...
Nhưng..em không yêu anh .
Bây giờ xa em ... anh thấy lòng mình trống trải ...ko còn gì ... như những cơn mua Texas cuốn phăng tất cả ...

Anh thấy sao mà bất lực quá !
Anh nói anh ghét mưa, vì mưa buồn, mưa vô vị.
Mưa hất tung những giọt nước lạnh ngắt vào mặt anh.
Nhưng em ơi!
Mưa đã bao lần giấu dùm anh những giọt lệ vô tình rơi.
Rơi vì chẳng thể có em , chỉ có em như 1 người bạn ảo ... mà còn khó nói chuyện .... khách sáo với anh...
Đêm nay Texas nơi anh lại có mưa ....

Mưa xót xa, mưa ray rứt cho lòng anh càng sầu ... nhớ em thêm nữa
Nhớ em đến quặn thắt, chẳng thể nào kìm nén cả.
Anh thấy sao mình thật ngốc, ngốc đến dại khờ.

Ngay từ đầu có lẽ em và anh....
Nơi đây, anh lại im lặng như em ngày nào...

Và em hãy bước tiếp đi...tiếp tục con đường mà em đã chọn
Không có anh
Nỗi đau tuy dài thật đó, nhưng anh chấp nhận mà...
Cố gắng chút nữa thôi

Chôn niềm đau vào tận sau của đáy lòng
Bỏ quên quá khứ mà sống với thực tại
Và hy vọng...vào tương lai mà anh đang chờ đợi.
Vì anh biết những giấc mơ đã ngủ vùi trong tiềm thức
để quá khứ ngủ im trong nỗi nhớ
Và anh...
bây giờ sẽ nhâm nhi hằng giờ để thử vị đắng của li cafe mà anh vẫn hay uống
Im lặng hằng giờ để nhìn cuộc sống quanh anh đỗi thay từng chút
Và...có lẽ anh sẽ...
 

[Pu]

Nắng nhuộm tàn lá phong..
Staff member
Có đôi khi
Anh yêu em nhiều hơn bản thân mình
Bởi một trái tim dường như là quá nhỏ...
Một nụ hôn nồng, một cái ôm chặt
Có thể bày ra hết nỗi lòng anh?

Anh muốn dâng cả đất trời vào nơi đấy
Gói gọn lại trong vạn tiếng yêu thương
Và tặng em nhờ nghìn cơn gió thoảng,
Đùa vẫn vơ bên mái tóc em kia...

Một ngày như thế, anh nhìn status em, anh muốn chia sẻ, nhưng em vẫn coi anh là xa lạ...
Bao nhiêu đó vẫn chưa đủ với em ư...
Anh thức liền 2 đêm để nhìn thấy em online, dù chỉ trong 1 phút. Ngắn ngủi thôi, cũng đã làm tim anh loạn nhịp...
Nhưng
có ích gì cơ chứ.
Bởi anh chẳng là gì cả.
Một người cô đơn giữa cả thế giới... Không ai cảm thông và không ai chia sẻ...
Mọi người lướt qua kí ức như 1 trò chơi nhàm chán. Đi qua và đi mất, ko để lại gì...
6 năm, 10 năm, khi ấy em có còn nhớ anh như 1 đứa con trai chờ em online hàng đêm, chỉ để đươc em chọc, và nhìn thấy em cười...
Anh ngớ ngẩn ư....
Đúng rồi...
 

nick_iloveyou

Super Moderator
Staff member
Cảm giác xa nhà ko lúc nào là hay hết, hồi xưa chị còn mờ mịt khi nghĩ tới tương lai, ko biết đường về sẽ ntn nữa. Khi mà em tập làm quen với cảm giác đó thì em đã lớn hơn đó, cái hay của xa nhà là vậy mà. Những ai ở vn sẽ ko bao giờ lớn theo cách như vậy. Ráng đi em.
thường thì những lúc nhớ nhà chị hay ...đi tắm @-) , đùa chứ, em kết bạn, mở lòng ra kết bạn thêm với mấy đứa bên đó đi. Cũng hay lắm đó, em đã theo lao rồi thì chỉ biết theo tới cùng thôi, mai mốt em sẽ nhớ về cái thời xa nhà của em đó :D
...
 

[Pu]

Nắng nhuộm tàn lá phong..
Staff member
Hay nhỉ...
Rốt cuộc thì mình có thể tự tay làm nên một kỹ niệm..
Niềm vui nho nhỏ cho trái tim cô đơn nào :banhbao29:
 

[Pu]

Nắng nhuộm tàn lá phong..
Staff member
"Anh à...., em buông tay anh ra nhé,"
1.gif

"Anh thì không sao nhưng em thì... buông tay anh ra em sẽ mất đà và ngã đấy... Em sẽ đau đấy"
"Không sao đâu, em ngã rồi em sẽ lại đứng lên được thôi, tin em đi mà, em buông tay anh ra đây..."
....
"Sao cả 2 lại cùng ngã thế này hả anh? Anh không sao chứ, anh đứng lên đi"
"Em đau không? nắm lấy tay anh và đứng dậy nào, nhanh lên..."
"Không đâu, em sẽ tự đứng dậy được, em buông tay anh ra rồi đấy, anh đi đi"
"Nhưng mà em vẫn chưa đứng dậy"
"Em giả vờ ngã để xem anh có thương không thôi. Lát nữa anh đi rồi thì em sẽ đứng dậy, tin em đi mà"
"Vậy thì anh đi thật đây, em phải đứng lên nha"

...
"Sao em còn chưa đứng lên?"
"Vậy sao anh lại quay lại?"
"Quay lại để chờ em đứng lên rồi đi"
"Anh đi đi... không là sẽ không bao h anh đi được nữa đâu"
"Anh không đi nữa nhé"
"Không được, còn nhiều thứ đang chờ anh, anh cứ đi đi"
"Còn em"
"Em không sao, tin em 1 lần nữa đi mà"
...
Em sẽ không bao giờ đứng dậy được đâu, nhưng em buộc phải buông anh ra thôi, để cho anh tự do trên còn đường của mình, không còn phải lo lắng cho em nữa, anh à, không ai thay thế được anh đâu, chúc anh đạt được những j anh muốn, đừng quên em anh nhé!

[A]nh à ... biết không .. em đang đứng trên bờ vực ... sâu quá ... thăm thẳm !
12.gif

[E]m không biết khi em trượt chân ngã xuống ... anh có kéo chặt tay em lại không ?
[H]ay anh à .. buông tay em ra nhé .. để em rơi xuống ...

[*]ể
em ở dưới đó mãi mãi .. và không gặp lại anh nữa !
[E]m chôn kín tình cảm này lại nhé ... em mang the0 tình yêu em dành cho anh .. xuống bờ vực ấy anh nhé
....
[E]m nhắm mắt lại và em không nhìn thấy gì đâu ...
[E]m sẽ khôg thấy anh ở đâu cả .. và cũng không thể chạy đi kiếm anh như lúc xưa ...
[M]ình đánh mất nhau phải không anh?
[M]ơ hồ quá tình cảm đôi ta ...
[A]nh có thực sự cần em không ??
[E]m chẳng thể chắc chắn điều gì ... em chỉ biết em yêu anh! Yêu thật sự và không dối trá!
[E]m đau quá ... nhưng biết nói thế nào đây cho anh hiểu ....
[E]m buông tay .. em chấp nhận mất anh ... để anh hạnh phúc !
[E]m xin lỗi nhé .. chỉ vì em quá yếu đuối ... em quá sợ mất anh ..
[N]hưng thôi .. lần này em chấp nhận mà .. để anh có thể tìm kiếm một hạnh phúc riêng cho anh và xứng đáng với anh
...
[C]òn em .. em xin lỗi .. nhưng hãy cứ để tình cảm của em được chôn chặt mãi ... và được yêu anh trong lòng em ... như thế ... có lẽ em sẽ không cảm thấy hối hận !
[E]m yếu đuối quá ... và cứ mỗi lần đối diện với anh .. em chỉ muốn anh ôm chặt lấy em ..

[*]ễ
em biết anh vẫn còn cần đến em .. và vẫn yêu em ....
[N]hưng khôg thể phải không anh ....
[E]m xin lỗi ... nhưng em yêu anh ....
[M]ình ....

[N]gừng
yêu nhau anh nhé !
[M]ình ngừng yêu nhau anh nhé ... để một ngày nào đó em được thấy anh cười ...
[M]ình ngừng yêu nhau anh nhé ... để anh không lảng tránh em như thế nữa ...
[M]ình ngừng yêu nhau anh nhé ... để anh không phải buồn phiền mãi nữa ...
[M]ình ngừng yêu nhau anh nhé ... để anh không còn trách nhiệm với em nữa ...
[M]ình ngừng yêu nhau anh nhé .. để anh không mất tự do như thế nữa ...
[M]ình ngừng yêu nhau anh nhé ... để anh có thể kiếm ai đó quan tâm anh hơn em ...
[M]ình ngừng yêu nhau anh nhé .. để anh đừng phải nghĩ ngợi gì về em nữa...


[E]m đã cố nén lại .. không khóc nữa ... em làm được mà .. nhưng em đau lắm .. đau ở đây .. ở trong lòng em này ....
[E]m đã cố chờ đợi anh ... như mọi ngày .. như mọi ngày anh vẫn ở bên em ...
[E]m đã cố tự nhủ anh bệnh rồi .. anh mệt lắm và nên thông cảm cho anh .. nhưng em đau lắm ...
[E]m đã tự nhủ không dựa dẫm vào anh mãi .. nhưng em vẫn mún tìm anh ...
[E]m đã cố không nghĩ về anh nữa ... nghĩ cho em nhiều hơn một chút .. nhưng em không ngăn được nước mắt ...
[E]m đã cố nghĩ không được yếu đuối như thế nữa ... nhưng em vẫn muốn có anh như lúc trước mãi ...
[E]m muốn vượt qua thời gian này quá ... thời gian không có anh ở bên cạnh em ... buổi sáng ... ra chơi ... buổi chiều và lúc ra về ...
[E]m đang cố gắng tập sống không có anh như thế ... mà sao em lại đau quá ... em muốn khóc thét lên ... nhưng em không thể ... em khóc quá nhiều rồi ... mắt em sưng lên mất và em sẽ xấu xí đi mất ... phải thế không anh ?
[E]m sẽ ổn mà .. rồi dần dần em sẽ không khóc nhiều như thế nữa ... và em cũng không níu kéo anh nữa ...
[E]m buông tay anh anh nhé ... để anh cảm thấy hạnh phúc và thoải mái hơn ...
[E]m biết điều đó quá khó khăn với em... và em cũng không chắc chắn em có thể vượt qua không .. nhưng em làm thế anh nhé .. nếu thế thì anh sẽ không bùn nữa phải không anh ?
[E]m tự nhủ em không sao mà .. em có thễ ngồi một mình .. em có thể đi một mình .. em có thể ra về một mình .. và em có thể sống một mình .... em ổn mà ...

[Ừ] thì ... em buông tay anh nhé .......!


Em là người buông tay anh ra...nhưng em lai hận anh...Anh đã nắm chặt tay em.....rồi lại còn nắm tay người khác...để tuột tay em...em đứng lặng...rồi anh quay lại cứ như vô tình để tuột mất tay em...Anh lai giữ chặt tay em ...Kéo em chạy theo anh...nhưng rồi lại để lõng tay em....để bây giờ...em đứng lại nhìn anh đi mất...sao anh ác thế...nếu đã biết hok thể nắm tay em thật chật thì sao lại còn quay lại ...vì sao lại cố giữ lấy em...vì sao vậy ... vi sao vậy a ?????
2.gif

Nguồn: http://www.hihihehe.com
kỹ năng, tiếng anh, ngữ pháp, TOEFL, IELTS, trang trí, nghệ thuật, chơi, đẹp, sành điệu, Hà Nội - Cẩm Phải, tin nhanh, mua, trẻ, tình yêu, tìm bạn, tìm một nửa, tìm bạn đời
hihihehe_line_iu_1.gif


*****************************c*h*ữ**k*ý*****************************
Va` em se~ de^m' time troi way tro ve`...em se~ dem den het doi` minh
12.gif
...va` e se~ dem ngoai` san roi bao nhieu la vang`...roi buon nhu tinh ta vo~ tan
2.gif
...va e se dem mua thu wa bao nam thang roy...khi mua` dong gia buot tran ve...va` e cho` a...e cho` a...
20.gif

[X]in...[A]nh...[Q]uay...[V]e...[N]oi...[D]ay...!
2.gif




Bài này ko phải của Pu, mà đọc
thấy hay nên post lên :)

Tình yêu là thứ cao thượng đến thế đấy, có yêu mới hiểu chữ hi sinh vì tình yêu...
Yêu hết lòng ư, vẫn chưa đủ...
Chưa đủ phải không em, anh yêu em hết lòng mà em có bao h hiểu cho anh đâu..
Anh yêu em hết lòng mà em có bao giờ chia sẻ cho anh bất cứ việc gì đâu...
Anh tự nguyện để em coi anh như một người bạn (như em nói là 10 năm nữa đó), thế mà em có chịu chia sẻ nổi buồn với người bạn này đâu...
Quá mệt mỏi rồi...đôi khi em online, dòng status chỉ dành cho người khác, anh nhìn mà thẫn thờ..
Tim nhói và nước mắt chực rơi..
Nhưng anh đã cố kiềm nén...Anh là 1 thằng đàn ông mà, phải không em...
10 năm thì 10 năm...Em muốn giày xéo tim anh thế nào cũng được...
Bởi anh đã nguyện một điều...Chẳng thể nói ra...
 

[Pu]

Nắng nhuộm tàn lá phong..
Staff member
Bi kịch tình yêu...
Đọc 1 câu truyện Audition, cảm thấy nao nao...
Chợt nhận ra...
tình yêu cao thượng quá... đến bất ngờ...
Có lẽ....
 

[Pu]

Nắng nhuộm tàn lá phong..
Staff member
Muốn hét lên lắm, hét vỡ tung con tim này....
ANH YÊU EM....
EM CÓ HIỂU KHÔNG.
 

[Pu]

Nắng nhuộm tàn lá phong..
Staff member
Bây giờ mới nhìn lại số lần đọc của thread này...
236...
Con số cao...
Và anh cũng đã hiểu vì sao....
Em à, nếu em có đọc những dòng này, có lẽ em biết được anh muốn nói gì rồi phải không.
ANH YÊU EM NHIỀU LẮM!!
 

[Pu]

Nắng nhuộm tàn lá phong..
Staff member
Tình yêu trong lành nhất thế gian....
Nhớ lại...
Vâng khi ấy tôi vào lớp 10..
Bỡ ngỡ và cô đơn...
Chợt nhớ đến ấy...
Ấy à...
Tại sao ấy lại bỏ tôi, tại sao ấy lại ra đi như thế... Không phải chúng mình là tri âm hay sao...
Sao ấy lại im lặng...
Nấm mồ đã xanh cỏ, và tôi cũng đã nguôi ngoai...
Nhưng khi nhắc về kỉ niệm...
Chiều mưa đó, lang thang trên đường, kệ mưa bay, kệ gió thổi, kệ người đi...
Tôi vẩn cứ đạp xe, bánh xe quay tròn, quay tròn như dòng đời mê mải...
Em dừng lại, em ở đấy, còn tôi lại phải đi...
Cuộc đời không cho tôi dừng lại...
Tại sao...
Tình yêu trong lành nhất thế gian...
Đúng vậy chăng, tôi yêu em 1 tình yêu mới mẻ, giữa 2 đứa nhóc 13 tuổi chưa trải cuộc đời... Nó trong sáng và không vẩn đục...
EM có nghĩ thế không...
Đôi khi...anh lai nhớ,.... anh ước mơ em báo mộng...
Chỉ vài lần em đến với anh trong cơn mơ, vẹn nguyên nụ cười...
Nụ cười xinh còn đó, nhưng.... đôi mắt u uất....anh đã khóc khi thấy nó....
Mỗi lần mơ về em...anh chẳng thể dối lòng mình...
Chôn chặt nó đi, nó lại vùng vẫy...đòi trốn thoát....
Nó theo em đến với anh qua từng cơn gió...
Anh chợt hoảng sợ... Anh ko tin mê tín, thế sao em còn báo mộng, để anh phải đau khổ triền miên...
Đau khổ vì đời mất đi người tri kỉ, đau đớn vì trời ko cho em cuộc sống....
5 năm rồi em nhỉ....
Luân hồi...em đã hồi sinh dưới 1 hình dáng khác... Vâng, nếu có thể...em phải hồi sinh...
Anh mong đợi mỏi mòn trong tiềm thức...
Cảm xúc trái ngược...

Nửa muốn trốn, nửa muốn tìm gặp lại...
Nắm bàn tay em ái đến nghìn lần,
Mong gặp lại đôi mắt buồn xưa đó,
Và nghe thấy giọng cười của chính em....

VÀ NHỚ
KHÓC...
Vẫn phải khóc, ko kềm được...
5 năm trời...
Không thể cắt đứt được...
Tại sao anh lại nặng tình như thế...
Tại sao anh không dứt được...
Tại sao cơ chứ...
Có ai hiểu...cho tôi...

Bây giờ..anh biết, nó đã không còn là tình yêu...Khuôn mặt em tuy thế vẫn còn hiển hiện...
Anh...
 
Top